Nhan Hựu lại trở về sân nhỏ của cô ở, Từ Thần Mân cũng thật sự không tới tìm cô, Nhan Hựu chỉ cảm thấy người này quả thực là làm cho người ta cứng họng. Nếu như nói cuộc sống gian nan nên mới phải làm chuyện kia thì cô đều có thể lý giải, nhưng hết lần này tới lần khác gia cảnh anh giàu có, trong nhà còn có bố trang làm ăn, làm sao đến mức đi đục nước đục kia khuấy đảo.
Liên tiếp nửa tháng, Nhan Hựu cũng không nhìn thấy bóng dáng của Từ Thần Mân.
Ngược lại, trên đường đi, cô lại gặp người đàn ông tên Trần Nhược Huân kia. Lúc này đây, anh ấy không bán son môi cho cô nữa, ngược lại còn đưa cho cô một hộp. Nhan Hựu nhìn hộp sứ nhỏ kia, trong lúc nhất thời không biết có nên nhận hay không.
Trần Nhược Huân thấy cô không nhận, có chút không vui, nhưng anh vẫn tươi cười nhét son môi vào tay Nhan Hựu: “Tiểu thư, nếu cô cảm thấy hài lòng thì sau này hãy đến cửa hàng Trần gia của tôi mua. Cửa hàng nhà tôi nằm ngay trên đường Bạch Hoa ở phía đông thành phố, cô đến đó một cái là có thể nhìn thấy. 
Nhan Hựu gật đầu, cô nhìn son môi trong tay, ngẩng đầu lại nhìn thấy tình ý mơ hồ trong con ngươi Trần Nhược Huân, lập tức cô nở nụ cười: “Tôi họ Nhan, tên là Nhan Hựu.”
“Nhan tiểu thư.” Trần Nhược Huân gọi cô.
Nhan Hựu gật đầu, ý cười dịu dàng mở miệng: “Cám ơn son môi của anh, ta sẽ đến cửa hàng của các anh xem một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play