Hết thảy đều giống như Từ Thần Mân dự liệu, bệnh của Từ Phượng Xuân càng ngày càng nghiêm trọng, thời gian mỗi ngày tỉnh lại càng ngày càng ngắn, rất nhiều lúc ông rơi vào hôn mê.
Mà khi Từ Thần Mẫn đến thăm Từ Phượng Xuân, chỉ cần nhìn thấy trong phòng không có ai thì anh nhất định sẽ động tay động chân với Nhan Hựu. Cô vừa tức, vừa giận nhưng lại không có biện pháp nào.
Ban đêm, anh tới cũng càng nhiều hơn, lăn qua lăn lại đến mức Nhan Hựu căn bản chịu không nổi, nhiều lần đều kêu lên. Những lúc như vậy, anh thường cười phá lệ càn rỡ tùy ý, nhấn mạnh nhiều lần rằng chỉ có anh mới có thể mang lại khoái cảm cho cô.
Sau khi vào thu, thân thể Từ Phượng Xuân hoàn toàn không chịu nổi, đại phu khám bệnh cũng nói chuyện này hai ngày nay. Từ gia từ trên xuống dưới đều lâm vào một loại trầm mặc, không có bi thương, chỉ có bình tĩnh.
Buổi chiều hôm đó, Từ Phượng Xuân đột nhiên tỉnh lại, tinh thần phấn chấn, Nhan Hựu còn hầu hạ ông uống nửa chén canh.
Sau khi uống canh xong, Từ Phượng Xuân sai Nhan Hựu đi gọi Từ Thần Mân, đại thái thái cùng nhị thái thái đến đây. Nhan Hựu vội vàng phái người đi mời, cô nghĩ rằng ông hẳn là hồi quang phản chiếu.
Chỉ chốc lát sau, mọi người đều đến đông đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT