Buổi tối hôm đó, Từ Thần Mân thật sự chuyển về ở.
Từ Phượng Xuân đặc biệt vui vẻ, sai người chuẩn bị một bàn thức ăn lớn, cho gọi tất cả mọi người đến tụ họp. Ông cũng cố gắng chống đỡ thân thể, nhất định phải ăn một cái cơm đoàn viên.
Nhan Hựu ngồi bên cạnh Từ Phượng Xuân yên lặng ăn cơm, từ đầu đến cuối cũng không dám ngẩng lên. Cô nghe Từ Phượng Xuân nói chuyện cùng Từ Thần Mân, đại thái thái cùng nhị thái thái cũng chêm vào vài câu, nàng chỉ cảm thấy mình như ngồi trên đống lửa.
Đại thái thái nhìn vẻ mặt bình tĩnh nhưng không lên tiếng của cô, nhịn không được mà lên tiếng: “Muội muội à, tối nay sao lại không nói lời nào vậy?”
Nhan Hựu chớp chớp mắt, cô ngẩng đầu lên nhìn đại thái thái: “Nói cái gì?”
Đại thái thái hừ cười: “Thần Mân khó lắm mới có thể trở về đoàn tụ với chúng ta, muội muội không phải cũng nên nói vài câu sao?”
Nhan Hựu trong nháy mắt trở nên khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play