Sau khi hết thảy chấm dứt, Nhan Hựu nằm trên giường ôm chăn khóc, Trì Trác ngồi bên cạnh cô, anh không để ý tới nỗi khổ sở của cô. Anh thưởng thức toàn bộ quá trình ghi lại trong điện thoại di động của mình, nhìn thấy bộ dạng mình và Nhan Hựu dây dưa không rõ ràng, anh đầy đắc ý, anh chọn mấy góc độ còn rất đẹp chụp màn hình, sau đó lưu giữ lại, gửi cho Phó Lâm Thịnh.
Làm xong tất cả, tâm tình Trì Trác rất tốt nhìn về phía Nhan Hựu đang khóc với mình, anh cười lạnh mở miệng: “Có cái gì để khóc, lại không phải chưa từng làm.”
Nhan Hựu che mắt lại, không nói gì.
Trì Trác kéo tay cô ra, anh nhìn đôi mắt đỏ bừng của cô, châm chọc cô: “Vừa rồi không phải còn nói yêu tôi sao? Sao, cô sảng khoái thì không thừa nhận.” Phản ứng của thân thể cô vừa rồi, anh cảm nhận được, rõ ràng đã bị anh trêu chọc, hiện tại lại giả bộ con gái nhà lành, buồn cười.
Nhan Hựu nghe thấy anh nói như vậy, nước mắt lại lăn xuống, cô nghẹn lại mở miệng: “Trì Trác... Anh đối xử với tôi như vậy, tôi sẽ hận anh…”
“Không sao cả.” Trì Trác thản nhiên mở miệng: “Tốt nhất cô nên hận tôi, hận tôi cả đời cũng được, dù sao tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô.”
Lông mi Nhan Hựu ướt át, cô mang theo một chút cẩn thận mở miệng: “Vậy anh... Anh có thể để anh ấy yên không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play