Anh khom lưng ngồi xổm xuống, một tay bóp cổ cô đè cô xuống đất, anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, trong ánh mắt tràn đầy thống khổ cùng thống hận: “Nhan Hựu, cô dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà không yêu tôi, dựa vào cái gì mà yêu anh ta như vậy!!! Cô nói cho tôi biết tôi còn kém ở đâu! Tôi kém đâu!!!”
Nhan Hựu bị anh bóp cổ, hô hấp khó khăn, sắc mặt đỏ lên, cô vô lực nắm lấy cổ tay anh, trong con ngươi tràn đầy nước mắt, cô đau bụng, lại hô hấp không được, cả người khó chịu vô cùng, giống như một giây sau sẽ chết.
Trì Trác nhìn bộ dạng hấp hối của cô như vậy, anh cười lạnh, trong con ngươi nước mắt nhỏ xuống, anh dùng sức hất cô ra, Nhan Hựu hung hăng ngã trên mặt đất, không khí tràn vào rất nhiều, cô dùng sức ho khan, ho đến mức khiến bụng cực kỳ đau đớn, cô không khỏi ôm bụng, cúi đầu rên rỉ, nước mắt cũng nhỏ xuống sàn nhà.
Trì Trác nhìn cô như vậy, trong lòng vừa thống khổ vừa thống khoái, anh nhìn cô, con ngươi đỏ bừng: “Nhan Hựu, tiện nhân như cô, tôi yêu cô như vậy, cô khinh thường, ngược lại đi với Phó Lâm Thịnh, cô không biết liêm sỉ như thế, uổng công tôi mù mắt!”
Nhan Hựu nghe thấy anh mắng mình, nước mắt cô rơi xuống, cô đưa tay, nắm lấy ống tay áo anh, giọng nói vỡ vụn: “Trì Trác... Tôi sai rồi... Anh giết tôi, buông tha cho người khác đi…”
Trì Trác nghe thấy cô nói từng câu không rời Phó Lâm Thịnh, trong lòng anh càng hận, anh kéo cô lên, ném lên giường, sau đó anh liền dùng sức kéo quần áo cô ra.
Nhan Hựu kinh hãi, trong mắt đầy sợ hãi, hai tay cô đặt lên ngực Trì Trác: “Trì Trác…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT