Giang Sơn Như Họa - Tứ Diệp Linh Lan

Ai làm rung động lòng ta


1 năm

trướctiếp

Nghe vậy, ánh mắt cố chấp của Từ Thanh đang tối sầm lập tức lộ ra hào quang, lưng càng ưỡn thẳng hơn, lớn tiếng nói: “Thuộc hạ lỗ mãng, không biết đây là phu nhân tương lai của tướng quân, thuộc hạ đã sai, xin tướng quân trách phạt.”
Con ngươi Tống Tử Tinh tối đen như màn đêm, nói: “Tạm thời ghi nhớ trước đã, ngươi đứng lên đi.”
“Vâng.” Từ Thanh vô cùng cam tâm tình nguyện chịu phạt…
Nhóm quan binh Lạc Dương đang điều tra xung quanh sơn trại nghe thấy thế, không khỏi đưa mắt nhìn nhau, cùng tỏ vẻ xấu hổ, thì ra là phu nhân của tướng quân An Nam, thảo nào lại được tướng quân cõng trên lưng chăm sóc che chở đến vậy. Tuy rằng không biết vì sao tướng quân lại đưa phu nhân đến nơi nguy hiểm thế này, nhưng biết được hắn không phải là loại người họ vừa nghĩ, liền thay đổi ngay cái nhìn với Tống Tử Tinh…
Hoa Vô Đa nghe Tống Tử Tinh nói vậy thì ngẩn cả người ra, đợi đến lúc phản ứng lại thì khóe miệng đã không tự chủ được mà hơi hơi run rẩy, lại nhớ đến câu: “Phu nhân của ta”…vừa rồi Tống Tử Tinh mới nói. Bỗng chốc cả người như bị nổi sảy, toàn thân run lên bần bật….. bàn tay cô không tự chủ được duỗi ra trước, sờ sờ lên trán của Tống Tử Tinh: í, không nóng mà, rồi lại sờ sờ phía sau tai hắn: không mang mặt nạ mà, là người thật. Mẹ ơi, tên này không phải bị ấm đầu đấy chứ?! Hay là… Rùa tinh có mục đích gì không thể cho ai biết… Còn đang nghi ngờ, cô chợt nghe thấy lời đáp trả cực kỳ mãnh liệt của Từ Thanh: “Vâng.” Ánh mắt Hoa Vô Đa dừng lại trên người tùy tùng đang quỳ trên mặt đất chịu phạt mà mặt mày vẫn tươi tỉnh sáng láng kia. Thấy rõ ánh mắt tôn kính của Từ Thanh dành cho Tống Tử Tinh, còn có nét mặt bướng bỉnh nhận định kia, đột nhiên cô ý thức được điều gì, tròng mắt đảo quanh, nhưng không phản bác lại. Cô nhảy từ trên lưng Tống Tử Tinh xuống, Tống Tử Tinh cũng không ngăn cản, chỉ cùng cô sánh vai đứng đó, một lúc lâu sau cũng không nói gì…

Trong ánh lửa bập bùng… dường như đã nhận ra ánh mắt như có như không của người bên cạnh, lại không thể nào phát hiện ra, Hoa Vô Đa thầm nghĩ: Rùa tinh đúng là có gì đó kỳ cục mà. Ghi nhận hôm nay hắn có lòng cứu Hứa Khuynh Thành và cõng cô đi suốt dọc đường, cô tạm tha không vạch trần hắn, để lại cho hắn một chút thể diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp