Leo núi xuống núi cả buổi chiều, tối cũng ngủ không ngon nên sáng sớm hôm sau tỉnh dậy Đại Xuyên cứ hậm hực, nói hối hận vì đã đến thăm, khiến lưng mỏi vai đau chân rút gân, thà tắm nắng chọc chó ở sông Đà Đà còn hơn.
Kỷ Quyên nghe vậy thì không nhịn được cười: “Cậu nói rõ ra, Tiểu Triệt bắt cậu làm những gì mà nghe kì kì vậy.”
Khâu Triệt liếc xéo Đại Xuyên, vẻ mặt hờ hững, cực kỳ nghi ngờ anh ta chủ yếu là đang giả bộ. Nhưng quanh năm anh ta sống ở sông Đà Đà, cùng lắm thì đi từ đầu này của thị trấn đến đầu kia thị trấn, có thể nằm thì chắc chắn không ngồi, không mấy khi vận động.
Lý Thịnh Vũ cắn miếng bánh rán: “Khâu Triệt đã sắp xếp những việc nặng cho anh Đại Xuyên làm hết rồi, với cái cơ thể gầy yếu này của em thì phải làm hai ngày, còn chưa chắc có thể làm xong.”
Kỷ Quyên hóng hớt không sợ làm lớn chuyện: “Haha! Vẫn là Tiểu Triệt biết dùng người.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT