Khi nhận được cuộc gọi của Chương Hồi, Diệp Mạn hơi ngạc
nhiên, nhưng vẫn thân thiện nói: "Xin chào tổng giám đốc Chương, hôm nay
anh có chuyện gì mà lại gọi cho tôi vậy? Chuyện lần trước à? Lần trước xảy ra
chuyện gì nhỉ? Gần đây nhiều chuyện xảy ra quá, xem trí nhớ của tôi
này..."
Chương Hồi cũng không ngạc nhiên khi nghe Diệp Mạn nói vậy.
Ba tháng trước anh ta đã tìm Diệp Mạn, hy vọng Phú Hữu có thể nhập cổ phần vào
Lão Sư Phụ, nhưng sau đó lại không có tin tức gì. Đôi khi không có hồi âm cũng
là một câu trả lời. Những thương nhân trong nước này, từ Giáp Thiên Hạ đến Lão
Sư Phụ, đôi khi rất khó hiểu, để tiền đấy mà không muốn lấy, không biết đang
nghĩ gì.
Chương Hồi cũng muốn giữ thể diện, nếu Diệp Mạn không nhớ,
anh ta sẽ không nhắc đi nhắc lại: “Không nhớ thì thôi vậy, hôm nay tôi gọi điện
cho tổng giám đốc Diệp là vì có chuyện muốn nói cho tổng giám đốc Diệp."
Mặt Diệp Mạn không có biểu tình gì, nhưng ngữ khí lại tỏ ra
rất tò mò: "Ồ, có chuyện gì vậy?"
Có lẽ là bởi vì ở nước ngoài nhiều năm, Chương Hồi rất thẳng
thắn, vừa mở miệng đã nói luôn: "Cô đã xem tin tức của Nhật Báo Vân Trung
hôm nay rồi phải không? Phó giám đốc Ngôn đang muốn tìm biện pháp đè ép tin tức
này xuống."
Hay lắm! Diệp Mạn nhất thời không biết nên nói gì cho phải,
Chương Hồi vừa nói đã bộc lộ khuyết điểm của mình, điều này thực sự nằm ngoài
dự đoán của cô. Sau khi suy nghĩ vài giây, Diệp Mạn không giả vờ hồ đồ nữa,
chậm rãi nói: “Anh nói về vụ hỏa hoạn à, phó giám đốc Ngôn làm thế cũng coi như
là một cách để giải quyết vấn đề.”
Bây giờ các kênh truyền thông tương đối đơn lẻ, không giống
mạng lưới internet cực kỳ phát triển đời sau, tất cả mọi người đều là nguồn tin
tức, mọi người có thể từ các kênh khác nhau có thể biết được các thông tin của
quốc gia và thậm chí là tin tức toàn cầu. Hiện tại chỉ cần xử lý truyền thông,
chuyện này cũng chỉ truyền bá trong phạm vi nhỏ của thành phố Bình Thông, các
tỉnh khác hầu như không có bao nhiêu người biết.
Chương Hồi từng bước dụ dỗ: "Đúng vậy, nếu phó giám đốc
Ngôn thuyết phục được truyền thông không đưa các tin tức liên quan, thì chuyện
này rất nhanh sẽ chìm xuống đáy biển. Tôi tin là tổng giám đốc Diệp cũng không
muốn nhìn thấy việc này.”
Bây giờ Diệp Mạn mới hiểu được ý đồ của Chương Hồi. Cô không
phủ nhận, mà bình tĩnh hỏi: "Đúng là như vậy, tổng giám đốc Chương có ý
tưởng gì không?”
Chương Hồi cười nói: "Tôi làm gì có ý tưởng gì chứ,
nghe nói tổng giám đốc Diệp có quan hệ rất tốt với truyền thông, tôi tin là cô
sẽ có biện pháp. Tôi chỉ thông báo cho tổng giám đốc Diệp một chút thôi, dù sao
thì mục đích của chúng ta là giống nhau mà.”
Người này không biết là quá tự tin hay là vì nguyên nhân
khác, loại chuyện châm ngòi thổi gió như thế này cũng làm rất thoải mái, không
kiêng dè một chút nào.
Diệp Mạn cũng chậm rãi nói: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn tổng
giám đốc Chương đã cố ý nói cho tôi biết những đi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.