Diệp Mạn đợi hai ngày cũng không có tin tức gì
từ Trình Chu và Phùng Túc, thấy sắp đến tháng một rồi, đại hội các đại lý cũng
sắp được tổ chức, bọn họ cần phải thông báo trước, Diệp Mạn chỉ đành phải gọi
điện thoại riêng cho hai người.
Trình Chu nhận được điện thoại thì cười khổ:
“Tổng giám đốc Diệp, bản kế hoạch của tôi vẫn chưa hoàn thiện, cô có thể
chờ thêm một chút không?”
Diệp Mạn nói thẳng: “Nếu vẫn chưa làm xong,
vậy thì anh nên đưa bản kế hoạch của mình ra trước, nghe thử kế hoạch của tôi
một chút. Vào ngày mười tháng sau, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng
ta sẽ tổ chức một cuộc đại hội các đại lý, đến lúc đó sẽ trao giải cho những
đại lý xuất sắc nhất, anh chắc là đã biết chuyện này rồi.”
Trình Chu không những biết, mà năm trước nếu
như anh ta không phạm phải sai lầm, trong số những người nhận thưởng cũng sẽ có
anh ta.
“Tôi biết.”
Diệp Mạn nói tiếp: “Cả anh và ông chủ Phùng
đều phản ánh rằng một trong những nguyên nhân quan trọng khiến cho việc thu hút
đầu tư gặp khó khăn là rất nhiều thương nhân không tin tưởng các anh, đối với
tấm thẻ bài là cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng tôi cũng không có sự
tín nhiệm, vì vậy tôi có một đối sách này, mời những đại lý có tiềm năng này
đến tham gia đại hội các đại lý của chúng ta. Để cho bọn họ tiếp xúc với các
đại lý khác, tham quan cửa hàng và khu vực nhà máy của chúng ta, xóa bỏ đi
những nghi ngờ và cảnh giác của bọn họ. Chuyến đi Phụng Hà này, tất cả chi phí
ăn ở và đi lại đều sẽ do cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chi trả, những chuyện
như ăn ngủ nghỉ của toàn bộ hành trình này không cần bọn họ phải chi ra một
đồng nào.”
Nghe thấy tin tức này, Trình Chu vui mừng như
điên, kích động nói: “Tổng
giám đốc Diệp, vẫn là cô có cách, ý kiến này rất
tốt, lát nữa tôi sẽ đi thu xếp ngay, tôi sẽ gửi lại danh sách cho cô sau.”
“Ông chủ Trình đừng nôn nóng, tôi vẫn chưa nói
hết.” Diệp Mạn vội vàng gọi anh ta lại, ngăn anh ta cúp điện thoại: “Cái này số
lượng có hạn, anh và ông chủ Phùng mỗi người có ba mươi suất, có thể ít hơn,
nhưng không thể nhiều hơn, nếu như vượt quá hạn ngạch, thì tất cả chi chí mọi
người phải tự chi trả, muốn mời bao nhiêu người thì báo số lượng cho tôi trước
một ngày, để chúng tôi ở bên này sắp xếp ổn thỏa chuyện ăn ở. Ngoài ra, trước
đại hội các đại lý, chúng tôi sẽ tổ chức một đại hội đặt hàng. Bởi vì hiện tại
tài chính của nhà máy có hạn nên không thể đồng thời phát triển toàn diện được,
chỉ có thể ưu tiên hỗ trợ lĩnh vực phát triển nhất, mong các anh có thể thông
cảm.”
Trong lòng Trình Chu run lên, bất đắc dĩ hỏi:
“Tổng giám
đốc Diệp, ưu tiên hỗ trợ lĩnh vực phát triển nhất
là có ý gì? Cô có thể giải thích chi tiết hơn một chút được không?”
Vốn dĩ đang rất vui vẻ, nhưng những lời này
tại sao lại cứ cảm thấy không thích hợp vậy?
Diệp Mạn lại cười nói: “Ông chủ Trình, anh
cũng biết đấy, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ chúng tôi chạy quảng cáo trên
truyền hình ở tỉnh Thông, trong nhà máy đã quyết định, năm sau sẽ từng bước
triển khai công tác truyền thông ở ngoại tỉnh, sau đó sẽ chọn một tỉnh khác để
làm thí điểm quảng cáo.”
Trình Chu hiểu ra: “Tổng giám đốc Diệp, nếu muốn đặt quảng cáo ở ngoại tỉnh thì cần những điều
kiện gì?”
Diệp Mạn chậm rãi nói: “Tối đa hóa hiệu quả và
lợi nhuận, cố gắng để mỗi đồng tiền quảng cáo bỏ ra đều có thể thu lại được lợi
nhuận tương ứng.”
Trình Chu suy nghĩ trong chốc lát, mơ hồ hiểu
được ý của Diệp Mạn, nói trắng ra là, để cho bọn họ cạnh tranh với nhau, ai có
thành tích tốt nhất sẽ được ưu tiên đặt quảng cáo.
Hiệu quả của quảng cáo mạnh như thế nào, đã có
vô số ví dụ chứng minh cho điều này rồi. Có rất nhiều sản phẩm, miễn là không
có trở ngại, công tác truyền thông được thực hiện tốt, vẫn có thể có chỗ đứng
trên thị trường. Hơn nữa, một khi ai đó chiếm được vị trí trước tiên, có thể bỏ
lại rất nhiều người ở phía sau.
Vì vậy cho dù biết Diệp Mạn đây là đang đào hố
cho anh ta nhảy, Trình Chu vẫn đến nhảy, anh ta đảm bảo với Diệp Mạn: “Được tổng giám đốc Diệp, tôi sẽ cố gắng.”
Sau đó, Diệp Mạn lại gọi điện thoại cho Phùng
Túc, lặp lại cuộc nói chuyện này một lần nữa.
Quả nhiên Phùng Túc cũng tiếp nhận lời khiêu
chiến này, nói rằng bản thân sẽ lập một nhóm các đại lý có tiềm năng đến Phụng
Hà để tham gia đại hội các đại lý.
Sau khi Diệp Mạn cúp điện thoại, khóe miệng cô
dâng lên một nụ cười, cô đã không nhìn lầm Phùng Túc và Trình Chu, cả hai người
đều có dã tâm rất lớn, sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội này.
Đến lúc đó xem thử bên nào đặt hàng nhiều hơn
thì sẽ đặt quảng cáo ở tỉnh đó trước, như vậy những người ở bên thua cũng sẽ
không còn lời gì để nói.
Kế hoạch này của Diệp Mạn rất khả thi, phần
lớn chi phí đều là do cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ bỏ ra, vì vậy mà Phùng
Túc và Trình Chu đều vô cùng tích cực, cả hai người vội vàng đến ngày ba mươi
mốt, nộp số lượng người lên cho Diệp Mạn. Trình Chu muốn mang theo bốn mươi hai
đại lý tiềm năng đến, Phùng Túc muốn mang theo bốn mươi sáu đại lý, số lượng
vượt quá ba mươi suất, chi phí sẽ do hai người chi trả.
Vì vậy có thể thấy được bọn họ coi trọng
chuyện này như thế nào, tích cực như thế nào ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.