Họp xong rồi trở lại văn phòng, thị trưởng Mao hỏi thư ký
La: “Giám đốc Diệp đã về chưa?”
Thư ký La lắc đầu: “Giữa trưa tôi gọi điện thoại xuống nhà
máy dò hỏi nhưng vẫn chưa có kết quả. Tôi gọi điện thoại di động cho cô ấy
nhưng không ai nghe máy. Hôm qua… Chung Tiểu Cầm nói bọn họ đi xem khu nhà máy,
có khi hôm nay bọn họ tính đi làm việc này?”
Thư ký La có chút lo lắng, ở bên này Phú Hữu do dự không
cho một câu trả lời chính xác, nếu cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ cũng đi, vậy
khoản tài chính đến từ thuế của huyện sẽ giảm không ít, rất nhiều hạng mục đã
được định sẵn cũng sẽ vì thiếu tiền mà phải gác lại.
Thị trưởng Mao bỏ tập tài liệu xuống hỏi: “Bên phía
Takahashi Yu và Chương Hồi có động tĩnh gì không?”
Thư ký La lắc đầu: “Vẫn thường xuyên lui tới giống như
trước, buổi sáng hôm nay còn ra đầm nước câu cá.”
“Bọn họ cũng thoải mái thật!” Thị trưởng Mao hừ lạnh.
Trong huyện đang sứt đầu mẻ trán vì các dự án, nhưng hai
người này là đương sự lại chẳng vội vàng chút nào.
Ngày hôm qua thị trưởng Mao đã nói rất rõ ràng, bọn họ
đồng ý cũng được, không đồng ý cũng được, tốt xấu gì cũng cho một cái đáp án
cuối cùng, cứ kéo mãi như vậy là muốn gì?
Việc này cứ kéo dài như thế người chịu giày vò cũng sẽ chỉ
là nhóm lãnh đạo trong huyện cùng với các nhân viên dưới trướng.
“Kéo dài thế này không phải cách, cậu liên hệ với trưởng ban
Mộc bên kia nói ông ấy thả ra chút tiếng, nói rằng cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ
đã xem trọng một khu nhà máy ở thành phố Phụng Hà.” Thị trưởng Mao lập tức
căn dặn.
Thư ký La hơi chần chừ: “Cái này… Thị trưởng, lần trước
giám đốc Diệp nói còn đang xem xét, nếu chúng ta thả thông tin như này, ngược
lại khiến cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ thật sự dọn đi thì phải làm thế nào?”
Thị trưởng Mao liếc mắt nhìn anh ta một cái: “Cậu thấy cứ
kéo dài chuyện này ra thì cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sẽ không dọn đi sao? Hay
cậu cho rằng Trưởng ban Mộc sẽ không báo cáo lại chuyện này cho giám đốc Diệp?
Cậu nghe tôi, cứ làm như vậy đi, có một số người cứ phải uy hiếp một chút mới
được.”
Thư ký La như hiểu ra gì đó, cầm điện thoại di động gọi cho
trưởng ban Mộc.
Trưởng ban Mộc cúp điện thoại di động xong, trong lòng vô
cùng nghi ngờ, thư ký La kêu ông ấy lan truyền lời đồn như thế để làm gì?
Cân nhắc một lúc lâu ông ấy cũng không đoán ra được thư ký
La có ý định gì. Nghĩ nghĩ một lúc, trưởng ban Mộc cảm thấy việc này vẫn nên
thương lượng với Diệp Mạn. Quả nhiên ông ấy là cần câu cơm của cửa hàng đồ điện
Lão Sư Phụ, làm chuyện gì cũng xuất phát từ lợi ích của nhà máy trước tiên.
Ông ấy cầm điện thoại di động lên gọi cho Diệp Mạn: “Giám
đốc Diệp, là chú. Chú có chút việc muốn xin ý kiến của cháu một chút. Lúc nãy
thư ký La… Cháu nói xem chuyện này nên làm thế nào bây giờ? Có muốn lan truyền
nó ra ngoài không?”
Diệp Mạn vừa nghe đã đoán ra ý tưởng của thị trưởng Mao.
Thị trưởng Mao muốn uy hiếp một chút để Phú Hữu sớm bày tỏ
thái độ, nói rõ một câu được hay không, không thể cứ treo cần câu như vậy, có
khác gì mấy tên con trai hư hỏng không từ chối, không chủ động, không phụ trách
cơ chứ?
Cô cũng thuận tay giúp thị trưởng Mao một chút thôi.
Diệp Mạn cười nói: “Trưởng ban Mộc, chú cứ làm theo lời của
thư ký La đi, làm sao cho tự nhiên một chút.”
“Được rồi, để chú thử xem.” Sau khi cúp máy, trưởng ban Mộc
suy nghĩ một lúc lâu rồi ra khỏi văn phòng đi tìm Triệu Vĩnh An.
Triệu Vĩnh An đi ra khỏi nhà máy, hỏi: “Trưởng ban Mộc,
ông tìm tôi có việc gì không?”
Trưởng ban Mộc ngoắc ngoắc tay với ông: “Ông Triệu, ông lại
đây.”
Triệu Vĩnh An ghé lại gần: “Chuyện gì mà thần thần bí bí như
vậy?”
Trưởng ban Mộc thở dài một tiếng: “Ông có tính toán gì
không? Muốn đi Phụng Hà không?”
Vẻ tươi cười trên mặt Triệu Vĩnh An không còn nữa: “Hỏi cái
này sao, tôi còn chưa nghĩ xong, hay là thôi đi, hai vợ chồng chúng tôi đều
làm ở cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, đi chẳng để làm gì? Ông nghĩ thế nào? Hơn
nữa không phải việc này còn chưa chốt sao? Ông hoảng cái gì chứ? Hai ngày trước
không phải có người trong huyện tới t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.