Tôi Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn

Chương 131: Ra sản phẩm mới


9 tháng

trướctiếp


“Anh thấy Lý Hưởng nói rất đúng.” Giám đốc Tôn chống cằm, suy nghĩ một lúc lâu mới nói.

“Anh rể!” Tiêu Thư Dương hơi không vui nói: “Sao anh lại vung tay ra bên ngoài như thế!”

Giám đốc Tôn cười ha hả đáp: “Không phải là em hỏi ý kiến của anh sao? Thư Dương à, em quen thuận buồm xuôi gió rồi, lại chịu thiệt không biết bao nhiêu lần dưới tay một nữ đồng chí như Diệp Mạn, mất mặt cũng là chuyện bình thường. Mấy người trẻ tuổi lúc nào cũng thấy sĩ diện là quan trọng nhất, nhưng chờ đến tuổi như anh rể thì em mới hiểu được, sĩ diện chính là thứ vô dụng nhất đấy.”

Tiêu Thư Dương cũng hiểu những lời giám đốc Tôn nói. Anh ta sờ mũi nói: “Anh rể, em hiểu rồi. Cũng không phải là em hoàn toàn không đồng ý với chuyện đó, nhưng em cảm thấy chắc chắn Diệp Mạn sẽ không dễ dàng đồng ý đâu, nếu làm không tốt còn bị cô ta chế nhạo nữa. Anh xem, chưa kể đến chuyện Vương Mậu Tài chỉ chọc cô ta một lát mà bị cô ta làm cho mất luôn vị trí quản lý tiêu thụ, sắp không trụ nổi ở nhà máy sản xuất máy giặt nữa kìa.”

Giám đốc Tôn không quan tâm đến tương lai của mấy nhân vật nhỏ như Vương Mậu Tài. Ông ta nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi chậm chạp nói với Tiêu Thư Dương: “Điều em lo lắng cũng không phải là hoàn toàn không có lý. Bây giờ đúng là lúc để bên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ thuận lợi thăng quan tiến chức, bọn họ cũng chỉ có mấy dây chuyền sản xuất như vậy, sản lượng có hạn, số máy giặt quần áo dự tính còn chưa bàn giao xong, bây giờ mấy người buôn như em vẫn chưa thiếu hàng, dù trước kia cô ta không so bì những ngày lễ thì cũng không thể cho ra nhiều điều kiện ưu đãi đến thế, thậm chí còn có thể sẽ từ chối em đấy."

Giám đốc Tôn có nhiều kinh nghiệm, ngay lập tức nhận ra vấn đề chính là gì. Lúc ông ta vẫn còn ngồi trên chức giám đốc nhà máy, chẳng phải lúc đó nhà máy của ông ta cũng đối đãi với mấy người buôn như vậy đấy sao? Cách đối xử với mấy nhà buôn nhỏ chắc chắn phải khác với mấy nhà buôn lớn quan trọng như cửa hàng vật dụng. Lúc không đủ hàng cung cấp thì nhà buôn năn nỉ giao hàng, lúc hàng tồn không bán được lại thành công xưởng sản xuất năn nỉ nhà buôn nhập hàng.

Giống như năm ngoái, bên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ vẫn chưa có danh tiếng gì, lúc nguồn tiêu thụ đang là vấn đề thì tìm được Giáp Thiên Hạ, thái độ của Diệp Mạn rất tốt, sẵn sàng nhường lại lợi nhuận. Nhưng bây giờ bán cho các cửa hàng do đối tác thương lượng trực tiếp điều hành phải xếp hàng chờ lấy hàng nên tất nhiên là không thể đưa ra nhiều điều khoản ưu đãi cho nhà buôn chủ động đến hợp tác ngày lễ như Giáp Thiên Hạ được.

Chuyện này hoàn toàn chỉ là một ván cờ lợi ích, dù không có chuyện năm ngoái thì cũng chẳng khác gì nhau.

Tiêu Thư Dương thở phào một hơi: “Em đã bảo ý tưởng đó không đáng tin rồi mà.”

Giám đốc Tôn vui vẻ cười ha ha, nói: “Cũng không thể nói chắc chắn thế được. Bây giờ không phải là thời điểm tốt nhưng tương lai thì không phải hoàn toàn không có cơ hội. Dù bên đội của Diệp Mạn có nhân viên cũ của Hồng Tinh thì trong cái lĩnh vực đồ điện gia dụng này, nhất là lĩnh vực sản xuất TV, họ vẫn chỉ là người mới thôi, kế hoạch vui chơi trên thị trường tiêu thụ rẻ của bên Diệp Mạn rất thuận lợi nhưng cũng không có nghĩa là sẽ có hiệu quả với các sản phẩm từ trung đến cao cấp. Đối với những người tiêu dùng có khả năng mua TV cao cấp thì bọn họ không quá nhạy cảm về giá cả mà quan tâm đến thương hiệu và chất lượng hơn. Không thì em thử xem mấy chiếc TV 21 inch giống vậy đi, bên chúng ta sản xuất chỉ bán ra với giá hơn hai nghìn, còn hàng nước ngoài thì phiên nào cũng có người mua, TV của chúng ta kém cỏi hơn hàng ngoại đến vậy sao? Cũng không hẳn, chỉ là bây giờ người trong nước tin dùng hàng nước ngoài hơn, thấy chất lượng của bọn họ tốt, thương hiệu nổi tiếng, nói ra cũng rất có sĩ diện nên thà bỏ ra thêm mấy trăm nghìn mua hàng nước ngoài còn hơn.”

Bản thân Tiêu Thư Dương cũng là một người tiêu dùng hàng cao cấp, rất nhiều đồ mà anh ta sử dụng là hàng nhập khẩu nên giám đốc Tôn chỉ cần nói một chút là anh ta liền hiểu ra. Đúng là hiện tại khách hàng chính của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ là những người cực kỳ nhạy cảm về giá cả, nếu thay đổi hướng đi thì có thể sẽ không áp dụng được những biện pháp đó nữa. Mặc dù các khách hàng rất quan tâm đến giá cả của sản phẩm nhưng bọn họ sẽ không mù quáng chạy theo đồ giá rẻ mà sẽ cân nhắc đến các yếu tố khác nữa.

“Đúng vậy, em suy nghĩ nhiều quá rồi. Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ sẽ tiếp tục đi theo con đường bình dân với giá cả rẻ, bây giờ ấn tượng của công chúng với thương hiệu này chính là bán đồ gia dụng rẻ, nếu bọn họ kéo dây chuyền sản xuất đánh sâu vào thị trường TV cao cấp thì chưa chắc khách hàng sẽ mua!” Tiêu Thư Dương cũng bình tĩnh lại, nghiêm túc phân tích kỹ càng.

Giám đốc Tôn cười, gật đầu nói: “Chính là ý này. Bây giờ cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đang để lại ấn tượng cho khách hàng là hàng kém hơn, rẻ tiền, rất nhiều người có địa vị hay có thân phận sẽ không chấp nhận thương hiệu của bọn họ. Vì thế chúng ta có thể quan sát một thời gian xem sao, có rất nhiều bộ phận linh kiện thay thế cần nhập khẩu trong giai đoạn sản xuất TV, giá thành lại hạn chế ở một mức độ nào đó, dù cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ muốn kiếm lời thì cũng không thể ăn lời quá nhiều, chỉ cần giá cả hơn mấy trăm nghìn thì chúng ta có t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp