Tôi Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn

Chương 124: Bùng nổ


10 tháng

trướctiếp


Sau khi tiễn Chu Hồng Giang đi, Diệp Mạn giao lại chuyện này cho Chung Tiểu Cầm: “... Em thông báo cho trưởng ban Mộc sắp xếp cho gia đình Chu Hồng Giang, nếu như có gì khó khăn, chỉ cần không quá đáng thì những thứ nhà máy giúp được sẽ giúp hết.”

Chung Tiểu Cầm vội ghi lại: “Vâng, em biết rồi, cái đó… giám đốc à… em…”

Diệp Mạn chau mày nhìn cô ấy: “Sao lại ấp a ấp úng thế, có gì cứ nói đi.”

Chung Tiểu Cầm ngại ngùng nói: “Em, năm ngoái em gái em thi rớt đại học, có thể được đặc cách vào nhà máy làm việc không ạ?”

Vừa dứt lời mặt cô ấy đỏ bừng lên, dường như cảm thấy như vậy không thích hợp cho lắm, cô ấy vội vàng bổ sung thêm: “Nếu như không được thì thôi ạ, em, em chỉ tiện miệng hỏi thôi.”

Diệp Mạn cười: “Có gì không tiện chứ, chỉ cần em gái em chịu khó, tuân thủ điều lệ quy định của nhà máy thì có gì không được chứ? Lần sau lúc tuyển nhân viên thì cứ bảo em gái em đến đi, chỉ cần điều kiện phù hợp thì tuyển thôi.”

Nghe thấy lời của Chung Tiểu Cầm thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói: “Cảm ơn giám đốc, em gái em rất nhanh nhẹn chịu khó, chắc chắn sẽ làm việc thật tốt.”

Diệp Mạn gật đầu: “Như vậy là được. Quy tắc vẫn có tình người, chúng ta cực khổ vất vả làm việc như thế là vì gì chứ? Không phải là để cuộc sống của mình và của bạn bè xung quanh trở nên tốt hơn sao? Chỉ cần người nhà vào nhà máy làm việc nghiêm túc, không phân biệt đối xử thì không có gì là không thể cả, em cũng không cần kiêng kỵ gì. Để chị nói lại chuyện này với trưởng ban Mộc, người nhà của lãnh đạo nhà máy cũng có có thể tham gia vào các buổi tuyển dụng, nhưng không được đặc cách, công việc và chức vụ sẽ được sắp xếp phù hợp với năng lực.

Chung Tiểu Cầm nghe thấy thế thì đáp: “Em hiểu rồi ạ, giám đốc chị yên tâm, em nhất định sẽ nói rõ quy tắc với em gái em.”

Diệp Mạn tin Chung Tiểu Cầm tự có tính toán của mình, vỗ lên vai cô ấy: “Em đi làm việc đi.”

Về đến phòng làm việc cô lại phát rầu vì chuyện viết thư.

Diệp Mạn cầm bút lên, cô suy nghĩ rất lâu rồi trịnh trọng viết: Kính gửi đồng chí Chung Ý, chào anh! Tôi là… tôi đại diện cho toàn thể công viên chức của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ bày tỏ lòng biết ơn với anh. Vì để bảo đảm quyền lợi hợp pháp của cả hai bên của chúng ta, tôi và chủ nhiệm Ôn đã bàn bạc với nhau sẽ ký một bản hợp đồng ủy thác thu mua, chuyện thu mua dây chuyền sản xuất phải làm phiền đồng chí Chung Ý rồi. Đợi khi đồng chí Chung Ý về nước tôi sẽ đến tận nơi để cảm ơn!

Cuối cùng Diệp Mạn chọn nói thật.

Nếu như Chung Ý đã là cậu của Thiệu Dương, còn là một phó giáo sư, chắc có lẽ cũng ba bốn mươi tuổi rồi, trải nghiệm cuộc sống phong phú, chắc chắn đối phương có thể nhìn thấu chút thủ thuật nhỏ này của cô, thay vì tìm cái cớ qua loa thì chi bằng nói thật, như vậy còn thể hiện được chút thành ý.

Hơn hai triệu tiền hàng giao cho một người chưa từng gặp mặt, nếu như đối phương là quân tử thì chắc chắn sẽ hiểu được nỗi lo của cô, nếu như đối phương là tiểu nhân vậy thì người cô đề phòng chính là tiểu nhân.

Diệp Mạn nhét lá thư vào phong bì, lật bức thư lại, viết địa chỉ và tên người nhận lên rồi giao cho Chung Tiểu Cầm, bảo cô ấy đợi lúc nhân viên đưa thư đến thì gửi bức thư này đi chung.

Trước mắt công việc vẫn thuận lợi, Diệp Mạn gọi điện thoại hỏi Bàng Dũng về tình hình cửa hàng bên thành phố Khê Hóa.

Trong điện thoại Bàng Dũng vui vẻ trả lời: “Tôi muốn gọi điện thoại cho cô từ lâu rồi nhưng vẫn chưa có thời gian. Mấy ngày trước mở cửa, chúng ta tổ chức chương trình khuyến mãi, mua bất kỳ dụng cụ đồ điện nào cũng được tặng một túi gạo mười cân, hôm đó lượng tiêu thụ của các thương hiệu cửa hàng đồ điện và máy giặt đều đã đột phá lên mức một trăm chiếc. Mặc dù mấy ngày sau số lượng tiêu thụ có tụt dốc nhưng cũng không tệ, hoạt động khuyến mãi cũng đã hết hạn nhưng một ngày cũng có thể bán được bốn năm mươi chiếc, chỉ cần có thể tiếp tục ổn định như thế thì thành tích này cũng không tệ.”

Một cửa hàng đồ diện một ngày có thể bán được bốn năm mươi sản phẩm, một tháng sẽ bán được hơn một ngàn sản phẩm, một năm sẽ bán được gần hai mươi ngàn.

Đến lúc đó mười thành phố phát triển kinh tế trong cả tỉnh, mỗi thành phố đều mở một cửa hàng như vậy, số lượng tiêu thụ hàng năm của mỗi cửa hàng kinh doanh trực tiếp sẽ có thể đạt đến hai trăm ngàn chiếc, truyện chỉ được đăng tại ty.t novel cho dù hôm nào đó những đại lý này đều trở mặt thì họ cũng không sợ, chỉ riêng cửa hàng kinh doanh trực tiếp của họ đã có thể chống đỡ được nửa bầu trời.

Đương nhiên đây chỉ là tưởng tượng. Trước mắt năng suất sản xuất trong một năm của họ vẫn chưa được nhiều như thế!

Sau khi Diệp Mạn nghe được tin tốt này thì vô cùng vui vẻ: “Tốt lắm, vất vả cho anh Bàng rồi.”

Bàng Dũng gãi đầu nói: “Vất vả thì không cần nói, bây giờ tất cả đều đã vào quỹ đạo, chúng ta mở tiệm mà, trừ vị trí chọn được từ trước thì cần phải đào tạo nhân viên nữa, một khi bắt đầu mở tiệm thì công việc nhẹ nhàng hơn nhiều. Điều tôi lo lắng là một chuyện khác.”

“Không phải tất cả đều đang rất tốt sao? Anh Bàng đang lo lắng gì thế?” Diệp Mạn thấy khó hiểu hỏi lại. Bây giờ có thể nói là cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của họ phát triển liên tục, dường như ngay cả giám đốc Hồ của nhà máy sản xuất máy giặt cũng âm thầm ngưỡng mộ họ.

Bàng Dũng buồn phiền nói: “Giám đốc Diệp à, mấy ngày nay tôi nghe điện thoại của đại lý nghe đến mệt rã rời, điện thoại reo từ sáng đến tối, chưa từng ngừng lại.”

Nhưng qua vài lần tiếp xúc, các đại lý đã nhận thức được mặc dù Diệp Mạn trông còn trẻ, dễ tính nhưng lại là một người vô cùng quyết đoán, rất khó dây vào. Bây giờ có rất nhiều đại lý đều sợ cô, có chuyện gì cũng thích tìm người có tính cách hào sảng nói tình nghĩa như Bàng Dũng đây.

Diệp Mạn khó hiểu hỏi: “Họ gọi điện thoại cho anh làm gì?”

Bàng Dũng thở dài: “Còn không phải là để giục hàng sao. Đám người Long lão tam tìm tôi nói chuyện, muốn tôi cung cấp máy giặt cho họ, tôi tìm cái cớ để từ chối rồi, cái này không nhắc đến nữa, những đại lý khác cũng hỏi khi nào chúng ta gửi hàng cho họ. Diệp Mạn à, tôi tính thử rồi, nếu chúng ta cứ mở tiệm như thế thì chỉ trong tuần sau, số lượng máy giặt đặt trước đã vượt qua con số một trăm chiếc, càng đừng nói đến có nhiều đại lý như thế. Cứ tiếp tục như vậy thì hàng của chúng ta có thể cung cấp đủ không?”

Đây đúng là không khách cũng buồn nhưng khách quá nhiều cũng khiến người ta phiền.

Thật ra lúc Bàng Dũng phản ánh tình hình này thì Diệp Mạn cũng đã cảm nhận được.

Sau khi tin tức đăng tải không đúng sự thật được cánh truyền thông tung ra thì kết quả cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đã nổi tiếng, trở thành chủ đề nóng của toàn tỉnh, thêm vào đó là một tháng quảng cáo trên TV của Diệp Mạn càng khiến cái tên này nóng hơn nữa, độ nhận biết của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ được nâng cao hơn, người dân cũng đón nhận họ nhiều hơn trước đây.

Không chỉ là điện thoại của Bàng Dũng bị gọi nổ máy mà Diệp Mạn cũng nhận được những cuộc điện thoại như thế, trừ những thứ này ra số lượng khách hàng của cửa hàng cũng nhiều hơn, mức tiêu thụ cũng được kéo lên theo.

Đầu tháng ba, một ngày cửa hàng chỉ có thể bán được hai, ba mươi chiếc máy giặt và TV màu, nhưng đến giữa tháng ba thì số lượng này đã được nhân đôi lên, điều quan trọng hơn là số lượng tiêu thụ của máy giặt bán tự động lồng đôi cũng tăng lên theo. Ban đầu vốn cửa hàng đồ điện này có tám trăm khách đặt trước, sau khi tin tức được tung ra thì có đến sáu trăm khách hàng đến đòi hoàn tiền, số lượng khách còn lại chưa đến hai trăm.

Nhưng kể từ khi tin tức có chuyển biến tốt thì chưa đến nửa tháng, số lượng đặt trước của máy giặt đã đột phá lên bốn con số. Đây chỉ mới là số liệu từ một cửa hàng của họ, nếu như thêm những cửa hàng do Tiểu Vương quản lý thì chỉ riêng số lượng đặt trước máy giặt ở hai cửa hàng của thành phố Phụng Hà đã đạt được hai ngàn chiếc, hơn nữa con số này tăng theo từng ngày.

Với tốc độ gia tăng đáng sợ khoa trương như thế thì chắc chắn năng suất của nhà máy sẽ theo không kịp.

Sự lo lắng của Bàng Dũng không phải không có lý, Diệp Mạn thật lòng nói lại tình hình của tiệm với anh ta: “... Mặc dù số liệu dự bán của các đại lý vẫn chưa được thống kê ra nhưng tôi đoán chắc nó cũng đang tăng. Hơn nữa lượng tiêu thụ của TV màu và tủ lạnh cũng đang tăng. Tủ lạnh thì còn đỡ, năng suất sản xuất bên nhà máy sản xuất tủ lạnh chắc chắn kịp, còn TV màu và máy giặt thì trước mắt với năng suất của nhà máy chúng ta chắc chắn không theo kịp.”

Điều Bàng Dũng lo lắng chính là nó, anh ta hỏi: “Hay là chúng ta tìm đến nhà máy sản xuất máy giặt Phủ Tây rồi mua lại một dây chuyền sản xuất của họ xem sao, không phải lần trước cô nói họ có hai dây chuyền sản xuất đang để không không sử dụng đến sao?”

Diệp Mạn bác bỏ đề nghị này: “Dây chuyền sản xuất đó không ổn, Lâm Hành đã cho người của mình nghe ngóng thử rồi, dây chuyền sản xuất đó thường xuyên xảy ra trục trặc, sửa một cái là hết nửa ngày trời, thậm chí có thể lâu hơn. Nhà máy chúng ta vốn đã thiếu nhân viên kỹ thuật, làm gì có ai rảnh rỗi để đi xử lý chuyện này chứ. Loại đồ bỏ đi này cho dù có rẻ hơn đi nữa cũng không được mua.”

Nghe Diệp Mạn nói vậy Bàng Dũng cũng bỏ ý định này đi. Nhưng khi đơn đặt hàng tăng lên mà không tăng thêm dây chuyền sản xuất thì chắc chắn họ sẽ không có cách nào đáp ứng đủ nhu cầu của khách hàng, cứ tiếp tục như vậy mãi cũng không phải là cách.

Suy nghĩ một lúc lâu Bàng Dũng lại hỏi: “Vậy những nhà máy sản xuất máy giặt khác thì sao? Không phải chúng ta đã lôi kéo được vài nhân viên kỹ thuật từ hai nhà máy sản xuất máy giặt sao? Nghe nói hai nhà máy này cũng sắp đóng cửa rồi, dây chuyền sản xuất của họ không có chỗ dùng, bán cho chúng ta ít nhiều gì cũng có được một ít tiền.”

Diệp Mạn bất lực nói: “Anh đừng nghĩ nữa. Nếu như có dây chuyền sản xuất tốt thì họ dễ dàng đóng cửa đến vậy sao? Hồng Tinh có được dây chuyền sản xuất TV màu kia cũng là ngoài ý muốn thôi, truyện chỉ được đăng tại ty.t novel nhà máy ở địa phương nhỏ như vậy thường thực lực rất yếu, rất nhiều người chỉ có chi không thu, thua lỗ liên tục mấy năm liền, làm gì có ai có đủ tiền để mua dây chuyền sản xuất mới, chuyện sửa mái nhà dột này ở đâu mà không gặp được.”

Sự cạnh tranh của nhà máy sản xuất máy giặt không khốc liệt như TV. Mặc dù quy mô của nhà máy sản xuất máy giặt lớn nhất thành phố Phụng Hà nhưng cũng không hoàn toàn độc chiếm được thị trường, nếu chất lượng sản phẩm của hai nhà máy sản xuất máy giặt địa phương có thể theo kịp, giá thành thấp lại thì có lẽ cũng có thị trường trong những địa phương nhỏ, sẽ không chết nhanh đến thế.

Nhưng bây giờ cả hai nhà máy đều đối mặt với hoàn cảnh sắp đóng cửa, mặc dù Diệp Mạn không tìm hiểu cụ thể như

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp