Khương Diệp lần đầu tới Đồ gia, sau bữa cơm, Đồ Liêu dẫn bọn họ đi tham quan.
Dù nói như thế nào, một toà nhà như vậy phải có trên dưới vài vị đại tài phú tích luỹ mới có khả năng kiến tạo lên, không phải là nơi mà những kẻ nhà giàu mới nổi có thể dùng một khoản tiền lớn mua được.
Ít nhất cũng khiến cho Kế Thiên Kiệt đi theo phía sau phải trợn mắt há mồm, thậm chí muốn lén lén chụp trộm một tấm hình lưu làm kỷ niệm.
Rất giống lâm viên cảnh điểm.
"Nếu cô thích, có thể thường xuyên đến, dù sao nơi này chỉ có một người là anh." Đồ Liêu nói với Khương Diệp. "Cùng với mấy thứ đồ điêu khắc gỗ kia. Đúng rồi, đợi một chút, anh đi lấy cho cô ít đồ chuyên dụng, toà Xuân Khê Đường kia cần phải bảo dưỡng."
"Được." Dù Đồ Liêu không cho, Khương Diệp cũng sẽ cẩn thận chăm sóc toà cổ trạch kia.
Nếu cô nhớ không lầm, năm đó sau khi học trưởng rời khỏi phòng thí nghiệm đại học A, tác phẩm đầu tay chính là Xuân Khê Đường. Khi đó lão giáo sư tìm tới cửa chỉ nhìn thấy đồ đệ yêu thích của mình ngồi giữa đống vụn gỗ, tay cầm lưỡi dao, mười phần giống thợ mộc, liền tức giận ngất đi tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT