Chương 496: Đã Đền Lúc Tính Sỏ Rồi!
Trong dinh thự của Trần Phiệt ở thành phố Tắn Dương phía bắc.
Trần Mục Phong, Trần Bôn Lôi và Trần Công Cẩn đang trong phòng ăn dùng bữa, họ đã quen với việc vừa nói chuyện vừa ăn. TV trên tường vẫn đang phát sóng tin tức.
Trần Công Cần giận dữ nói: “Đại ca, thật không biết tên nhóc Trần Ninh lấy đâu ra lá gan đó mà từ chối điều kiện của chúng ta.”
“Cậu ta không thỏa hiệp, nói rằng cậu ta có thể tự mình xử lý mọi khủng hoảng, sau đó còn buông lời đe dọa sẽ tính sổ với Trần Phiệt chúng ta!”
Trần Mục Phong cười nói: “Đợi sau khi người thử nghiệm thuốc bị chết, máy chú nhờ báo đài viết mấy bài, nói người dùng thuốc chữa ung thư gan của tập đoàn Ninh Đại chết rồi, khiến tập đoàn Ninh Đại rơi vào vòng xoáy dư luận.”
“Đồng thời, thả tin tức rằng cơ quan quản lý thực phẩm và .
dược phẩm nhà nước cũng tuyên bố rằng các loại thuốc .
điều trị ung thư gan của Tập đoàn Ninh Đại có ván đề, và .
họ đã từ chối đơn đăng ký của Tập đoàn Ninh Đại phê .
duyệt số tiêu chuẩn thuốc quốc gia.”
“Khi hai tin xấu này xuất hiện, giá cổ phiếu của Ninh Đại chắc chắn sẽ giảm mạnh. Chúng ta sẽ nhân cơ hội mua lại Tập đoàn Ninh Đại với giá rẻ và nuốt chửng nó.”
Cả Trần Bôn Lôi và Trần Công Cẩn đều không thể không cười, cùng nói: “Tuyệt vời, kế hay!”
Đúng lúc ba anh em chúng đang dương dương đắc ý!
Đột nhiên, trên bản tin truyền hình, người dẫn Chương trình lớn tiếng nói: “Gần đây đang ồn ào bàn tán chuyện người thử nghiệm đang bị bệnh nặng. Cảnh sát mới phát hiện người thử nghiệm này không phải là dùng thuốc điều trị ung thư gan của tập đoàn Ninh Đại xảy ra vấn đề mà đã bị người khác hạ độc…”
“Cảnh sát đã phát hiện ra rằng đây là một tội ác được tính toán trước để đối phó với Tập đoàn Ninh Đại. Vụ việc vẫn đang được điều tra thêm.”
“Tiến sĩ Cát Vy Minh, được mệnh danh là lão dược thần đã đích thân tuyên bố rằng người thử nghiệm đã bị đầu độc. Ông ấy đang tự mình điều trị cho người thử nghiệm, và tin rằng người thử nghiệm sẽ sớm được chữa khỏi …”
Ba anh em Trần Mục Phong kinh ngạc nhìn tin tức được phát trên TV, mỗi người đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin được.
Trần Ninh vậy mà lại có thể mời được lão thần y ra tay : cứu người!
Hơn nữa còn có thể để cho bản tin tức này làm rõ sự thật! – Trời ơi!
Phải có bản lĩnh thông thiên thế nào mới có thể làm được hai điều này!
Trần Mục Phong tràn đầy nghi hoặc: “Trần Ninh chắc là có giao tình nào đó với lão dược thần cho nên lão dược thần mới chịu ra tay cứu giúp đúng không?”
Trần Công Cẩn cũng đoán: “Tin tức phát ra chuyện này chắc cũng là do danh tiếng quá lớn của lão dược thần, hẳn là không liên quan gì đến Trần Ninh!”
Trần Mục Phong gật đầu: “Tôi cũng nghĩ như vậy!”
bên, cười gần bước ra: “Tam gia, có thuộc hại”
Độc nhãn long này chính là A Hào, từng nhiều lần vô địch quyền anh hạng nặng quốc gia và được Trần Công Cần thuê làm vệ sĩ với mức lương cao ngất ngưởng.
Trần Công Cần nheo mắt cười lạnh nói: “Dạy cho lũ chó trông nhà này một bài học!”
Độc nhãn long cười hung hãn nói: “Vâng, tam gia!”
Lời vừa nói xong, bóng dáng của A Hào đã di chuyển, tốc độ nhanh đến mức khiến các nhân viên an ninh của tập đoàn Ninh Đại phải sửng sốt!
Bịch!
Trương Sơn đội trưởng đội an ninh trực tiếp bị đánh bay, khắp mặt toàn máu ngã xuống đất, hôn mê tại chỗ.
Bịch bịch bịch …
Những nhân viên bảo vệ còn lại đều bị độc nhãn long A Hào đánh bay!
Khi những người xung quanh nhìn thấy vậy, họ đều liên tục kinh ngạc thốt lên.
Đúng lúc này, một nữ nhân viên quầy lễ tân nhận được điện thoại vội vàng chạy tới, kinh hãi nhìn Trần Công Cần, run rẫy nói: “Trần tiên sinh bảo tôi đưa ông lên gặp anh ấy!”
Trần Công Cần cười n sớm chứ, dẫn đường!”
“Ha ha, đáng ra phải như vậy từ Nhân viên nữ ở quây lễ tân đưa Trần Công Cẩn và đám người của ông ta đi thang máy lên tầng văn phòng của chủ tịch rồi dẫn họ vào phòng họp.
Trong phòng họp!
Trần Ninh và Tống Sính Đình đang ngồi trên bàn chủ tọa, Điển Chử và Bát Hỗ Vệ đứng sau họ.
Cả Trần Ninh và Tống Sính Đình đều đã biết về việc Trần .
Công Cần ra lệnh làm bị thương nhân viên bảo vệ, khuôn .
mặt của Tống Sính Đình đầy tức giận, trong khi Trần Ninh thì lại bình tĩnh, nhìn không ra vui buồn hờn giận.
Trần Công Cẩn mang theo A Hào và hơn chục thuộc hạ của ông ta, ngoài mặt cười nhưng lại không giống cười nói: “Ha ha, Trần Ninh và Tống Sính Đình, chúng ta lại gặp.
nhau.”
Trần Ninh nhìn đám người đằng đằng sát khí phía sau Trần Công Cần, lạnh lùng hỏi: “Vừa rồi ai đã đánh bị thương nhân viên bảo vệ của chúng tôi?”
A Hào đang đứng trong đám thuộc hạ phía sau Trần Công Cần cười hung hãn sải bước ra ngoài, nói: “Chính là Lão Tử đánh đó thì sao?”
Trần Công Cẩn nhìn dáng vẻ như sắp bắt đầu hỏi tội của Trần Ninh cũng cười lạnh nói: “Trần Ninh, đây là vệ sĩ riêng của tôi, A Hào, nhà vô địch quyền anh hạng nặng quốc gia ba lần liên tiếp. Anh ta có thể giết một con trâu chỉ bằng một cú đấm. Tôi khuyên cậu không nên tự mình tìm phiền phức.”
Trần Ninh nghe xong, hơi hơi nhếch khóe miệng lên, nói to: “Điển Chử!”
Điển Chử nghiêm nghị nói: “Có thuộc hại”
Trần Ninh nhìn về phía độc nhãn long A Hào thân hình vạm vỡ, nhàn nhạt nói: “Đánh gãy tay chân, cho hắn một chút trừng phạt!” | “Vâng, thiếu gia”
Điển Chử vừa nói vừa sải bước về phía A Hào.
Trần Công Cần tháy vậy bèn cười lạnh, vỗ vai A Hào bên cạnh mình nói: “Phế hắn ta, đừng làm tôi thất vọng.”
A Hào nhếch mép cười: “Vâng, tam gia!”
Nói xong, A Hào cũng sải bước về phía Điển Chử.
A Hào có nhiều kinh nghiệm chiên đấu trên võ đài. Khi đến gần Điển Chử, hắn ta đã giơ nắm đắm lên trước, gầm gừ rồi vung nắm đắm về phía Điển Chử.
Không chịu thua kém, Điển Chử cũng vung tay đấm tới.
Bịch!
Nắm đắm của cả hai va vào nhau kịch liệt, sau đó thì nghe thấy một âm thanh giòn tan. Cánh tay của A Hào đã bị gấy.
Cái gì!
A Hào bị gãy xương cánh tay phải, vừa kêu lên đau đớn hắn ta vừa giơ cánh tay trái lên và dùng củi chỏ đánh vào đầu Điển Chử, muốn dùng sát chiêu đánh trả.
Điển Chử giơ tay trái lên nắm lấy cánh tay trái của đối phương, sau đó dùng tay phải đập mạnh vào cánh tay trái của đối phương. | Rắc!
Lại có một âm thanh giòn tan của xương gãy vang lên!
Cánh tay trái của A Hào cũng đã bị Điển Chử đánh gãy.
Điển Chử tiếp tục di chuyển, tung thêm hai cú đá nhanh như chớp, trúng hai đầu gói của A Hào.
Rắc rắc hai tiếng, chân của A Hào cũng đã bị đá gãy, quỳ trên mặt đất.
Toàn bộ khuôn mặt của hắn ta hoàn toàn biến dạng vì quá đau đón, tiếp sau là một tiếng hét đau đớn thê thảm phát ra từ cổ họng: “AI”
Trần Công Cần nhìn thấy vậy, tròng mắt như sắp lồi ra ngoài.
Vua quyền anh mà ông ta bỏ rất nhiều tiền ra thuê về đã thực sự bị người của Trần Ninh phế ngay lúc vừa mới đánh nhau được máy chiêu.
Ông ta kinh hãi nhìn Trần Ninh!
Trần Ninh cười lạnh nói: “Bây giờ, đã đến lúc chúng ta tính số rồi.