"Tốt tốt tốt, việc quan trọng đó là đám tàn dư Ánh Sáng này tập hợp ở đó với
mục đích là chiêu mộ người tình nguyện, ta tin tưởng bọn họ chắc chắn có một
lực lượng nhất định, nhưng lần này cần chiêu mộ thêm.
Bọn họ vốn định đánh lén đầm nước ở Cổ trạch, bên trong có một con hải quy
khổng lồ gọi là Dorons được Philias thu phục từ một trăm năm trước, kỳ thật nó
xem như một loại hải thú, một loại hải thú rất hung mãnh mà còn biết sử dụng
thuật pháp.
Bọn họ muốn đánh thức Dorons, để báo thù Ám Nguyệt năm xưa đã phản bội
Ánh Sáng, sau đó mượn nhờ sức mạnh của Dorons để xây dựng lại nơi truyền
giáo trên hòn đảo này một lần nữa.
Gần nhất bởi vì tổ chức cuộc hội nghị này, lực lượng bảo vệ xung quanh đầm
nước Cổ Trạch là thấp nhất trong suốt một trăm năm quá, điều này cho họ thấy
được thời cơ hành động."
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó ta đã nói cho bọn họ, các người là một đám ngớ ngẩn, muốn đánh thức
Dorons đang ngủ say thì không cần phải tới đầm nước, mà là phải tìm thấy một
cái ốc biển khế ước, sau đó thổi nó lên trong phạm vi 30km, Dorons sẽ được
kêu gọi thức tỉnh.
Ta còn nói cho bọn họ, ốc biển khế ước là được chôn cùng với Bernard."
"Ốc biển khế ước?"
"Đúng thế."
"Vật này, thật sự tồn tại, hay do tự ngài chế ra?"
"Vốn là có, làm sao có thể do ta tự chế ra được."
"Vậy làm sao ngài biết ốc biển khế ước ở trong tay của Bernard, còn là thứ chôn
cùng với ông ấy?"
"Ôi Karen à, khả năng quan sát của cậu còn cần phải tăng cường thêm đấy,
chúng ta đang ở trong khách sạn nào?"
"Khách sạn Bernard."
"Đúng rồi, cậu cũng không nhìn thấy khắp nơi đều có pho tượng sao? Ở trước
cổng khách sạn còn có một bức tượng của Bernard, cái hông của hắn ta, không
phải có cột một cái ốc biển ở đó sao?"
"Có... à?"
"Vậy cậu nhìn cái này xem." Đội trưởng bước khỏi giường, đưa tay gõ gõ lên
một bức tranh treo trên vách tường, phía trên có vẽ một người, mặc quần áo quý
tộc của Đảo Ám Nguyệt, ở chỗ cổ áo có dấu hiệu của một vầng trăng tròn,
"Nhìn trên lưng hắn ta xem."
Karen nhìn kỹ, phát hiện trên lưng thật sự có một cái ốc biển.
"Cái này..." Karen thật đúng là không dự liệu được, đáp án dĩ nhiên nằm ở ngay
bên người, thậm chí ngay ở trước mắt của mình.
"Trên cơ bản thì trên mỗi bức tượng chân dung và pho tượng, đều có một cái ốc
biển như vậy, Bernard thích nó như thế, cậu thử nói xem sau khi hắn ta chết thì
hậu duệ của hắn sẽ xử lý nó như thế nào? Nếu như là những bảo vật khác, có lẽ
cũng không nỡ mà cất giấu nó đi, nhưng cái ốc biển này nếu thổi lên sẽ chỉ triệu
hồi ra hải thú căm thù tộc Ám Nguyệt, nên tất nhiên chôn nó cùng vào trong mộ
của tổ tiên để tổ tiên tiếp tục bảo quản là cách làm sáng suốt nhất."
"Đội trưởng, sau đó thì sao?"
"Sau đó à, ta đã tự mình giúp họ lên một kế hoạch để tấn công lăng mộ của
Bernard!"
"Đội trưởng, ngài đã đồng ý với tôi rồi, chỉ đến đó để tham gia hội nghị, sẽ
không ra ý kiến cho bọn họ."
"Đúng vậy, ta đáp ứng cậu, ta sai rồi."
Thái độ của đội trưởng bỗng nhiên trở nên khác thường mà nhận lỗi, đề tỉnh lại.
Cái này ngược lại khiến Karen cảm thấy khó hiểu.
Đội trưởng lại nói: "Cho nên ta quyết định lập tức nghĩ biện pháp đem tin tức
này thông báo cho bên phía Đảo Ám Nguyệt, để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, đánh
bại âm mưu của bọn tàn dư Ánh Sáng kia từ trước, cậu cảm thấy thế nào?"
"Vậy thì..."
"Cứ quyết định như vậy!"
Đội trưởng đứng người lên, đi tới cửa, một cảnh này, rất giống Hồng Y Giáo
Chủ Creed lúc ban ngày.
"Đội trưởng."
"Ừm, cậu còn có chuyện gì? Hoặc là, cậu sẽ lén lút nói cho công chúa Ophelia,
nói cho rằng có người chuẩn bị đến đào mồ mả tổ tiên nhà cô ta lên?"
"Đội trưởng, ta cảm thấy đối với chuyện này, sự trả thù của tàn dư Ánh Sáng, có
thể lý giải."
"Phốc... Ha ha ha ha!"
Đội trưởng cũng không nhịn nữa, cười phá lên.
Ngón tay Neo chỉ vào Karen, vừa bôi nước mắt vừa nói: "Xem cậu này, ta đã
biết là cậu không giả bộ được mà."
Đội trưởng lại đi trở về bên giường, ngồi xuống, tiếp tục nói:
"Cậu nói với ta, tiểu thư Pall có quan hệ cộng sinh với cậu, được rồi, ta cũng
không có ý định về khế ước cộng sinh vượt niên đại này được ký kết bằng cách
nào, cũng giống như việc ta không thể nào hiểu được tâm trạng buồn rầu của
ông nội cậu khi cho nổ Trật Tự Thần Điện vậy, dù sao thì nó cũng là việc đã xảy
ra rồi.
Nhưng ta có thể khẳng định một điều rằng,
Khi câu chuyện xưa về tình yêu của Đảo Ám Nguyệt truyền về tới trang viên
Ellen, truyền vào tai của vị tiểu thư Pall kia, cũng chính là người có quan hệ
cộng sinh cùng với cậu.
Chuyến đi đến Đảo Ám Nguyệt lần này của cậu, tiểu thư Pall chắc chắn đã nhờ
cậu một việc.
Đó chính là:
Đào mộ của Bernard lên."
Đội trưởng đoán đúng.
Vẻ mặt của Neo bỗng nhiên lộ vẻ cô đơn, nói:
"Biết tại sao ta lại biết đến Bernard không?"
"Đội trưởng, không nên tùy tiện mà đùa cợt kiểu này."
Cái giọng điệu "Ta" này của ngài rốt cuộc là ai vậy?
Neo tiếp tục nói: "Là nhờ liên hệ của Jenifer ở giữa để cho ta nhận biết
Bernard."
"Đội trưởng..."
"Jenifer từng cùng du lịch với tiểu thư Pall, ở phía sau vẫn luôn là tên Bernard
mặc dù bị tiểu thư Pall từ chối vô số lần nhưng vẫn si mê không đổi mà theo
đuôi, cũng vào lúc đó mà Jenifer quen biết Bernard, đồng thời cùng nhau trở
thành bạn bè đi thám hiểm.
Về sau Bernard trở về Đảo Ám Nguyệt làm tộc trưởng, tiểu thư Pall mất tích,
Jenifer bắt đầu một mình tìm kiếm tung tích của tiểu thư Pall, trong quá trình
này, cô ấy quen biết ta, chúng ta cùng yêu nhau.
Bernard thông qua cố ấy mới quen biết ta, cùng nhau miêu tả tương lai tốt đẹp
cho ta nghe, kể về tiền cảnh phát triển tốt đẹp của Ánh Sáng và Ám Nguyệt trên
hòn đảo này, ha ha."
"Đội trưởng, nếu ngài còn tiếp tục như thế, thì tôi sẽ rút kiếm ra đâm ngài đấy?"
"Jenifer đã từng nói với ta vô số lần,
Cô ấy nói,
Tiểu thư Pall là người bạn tốt nhất đời này của cô ấy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT