Karen cầm thanh kiếm Lưu Tư lên, đi về phía chiếc xe của mình cách đó không

xa, sau khi ngồi trong xe một hồi, nổ máy lái về nhà.

Lúc về đến Nhà Tang Lễ thì cũng đã là chạng vạng tối, nhưng để Karen cảm

thấy có chút ngoài ý muốn chính là, trước cửa Nhà Tang Lễ có hai chiếc xe lạ

mặt đang đỗ.

Sau khi xuống xe đi vào phòng trước, bên trong có ba năm hai nữ đang đứng,

đều mặc quần áo hàng ngày, nhưng sau khi đến gần bọn họ, có thể cảm nhận

mùi vị nghề nghiệp quen thuộc từ trên người của họ.

Bọn họ trông thấy Karen bước vào, vẻ mặt cũng thay đổi một chút.

Một người phụ nữ tuổi tác khoảng chừng ba mươi, trên mặt có rất nhiều tàn

nhang bước về phía Karen, đưa tay về phía Karen:

"Malena, tiểu đội Giotto."

Karen bắt tay với cô ta: "Karen."

"Chúc mừng ngài Karen, ngài vượt qua được vòng tuyển chọn cuối cùng."

"Tạ ơn, các người đây là..."

Karen phát hiện đằng sau có một cái cáng xe cứu thương, phía trên có thi thể

của một người đàn ông.

Thế mà có chuyện làm ăn đến cửa rồi?

Karen thật sự có chút không kịp thích ứng, dù gì thì từ khi hoàn thanh xong tang

lễ cho Lão Saman, Nhà Tang Lễ đã không tiếp tục kinh doanh từ rất lâu.

"Đây là đội trưởng của tôi, Giotto." Malena chỉ về phía cáng xe cứu thương.

Karen đi đến bên cạnh cáng xe cứu thương, phía trên có một người đàn ông

trung niên đang nằm... Khá già nua, tóc hơi bạc, nhưng khuôn mặt góc cạnh rõ

ràng, thể trạng cũng rất lớn, lúc còn sống hẳn một người rất cường tráng.

"Trước đó chúng tôi đã thương lượng với người hầu của ngài, người hầu của

ngài đã đáp ứng cử hành tang lễ cho đội trưởng của chúng ta."

Người khách hàng này, xác thực phù hợp với quy định mới mà lúc trước Karen

đặt ra cho Nhà Tang Lễ, đó là vì tiết kiệm nhân lực, chỉ nhận mối làm ăn thanh

toán bằng phiếu điểm.

"Được rồi, cảm tạ sự tín nhiệm của các người, chúng ta sẽ tổ chức tang lễ thật

tốt cho ngài Giotto."

Lúc này, Alfred cầm một cuốn sổ trong tay đi ra, trước hết thì hành lễ với

Karen, sau đó đem cuốn sổ đưa cho Malena, nói:

"Các chi tiết yêu cầu về tang lễ trong cuốn sổ này, hi vọng mọi người có thể tự

mình thương lượng với người nhà của ngài Giotto, giảm bớt hoặc bổ sung thêm,

đưa đến trước ngày mốt là được, dù gì thì việc trang điểm chỉnh sửa cho khuôn

mặt của khách hàng cũng cần một chút thời gian."

"Được rồi, tôi đã biết, làm phiền rồi."

Malena lại quay sang Karen: "Làm phiền ngài rồi."

Karen lập tức đáp lại nói: "Đây là chúng ta phải làm."

Malena giơ tay cầm lấy cuốn sổ, nói: "Vậy chúng tôi đi trước, đội trưởng, đội

trưởng của tôi phải nhờ các vị rồi."

"Mời mọi người cứ yên tâm."

Chờ đến khi đám người Malena lái xe rời đi, Alfred gọi Pieck và Dincom tới, để

bọn họ đẩy Giotto xuống phòng làm việc của phu nhân Lake, Karen và Alfred

thì đi theo ở phía sau.

"Mối làm ăn tự tìm đến cửa sao?" Karen hỏi, "Hay là có người nào giới thiệu

tới?"

"Là tự mình tìm đến, lúc nãy thuộc hạ có trò chuyện sơ với Malena, biết được

trước lúc chết vị Giotto này đang cầm « Tuần Báo Trật Tự » trên tay, chỉ vào

trang đưa tin về thiếu gia, rất vui vẻ mà tán thưởng ngài là niệm kiêu ngạo của

Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu thành phố York, sau đó, ông ta cầm phần báo kia rồi

chết đi."

"Nghe câu chuyện này cứ thấy là lạ?"

"Thật có lỗi, thiếu gia, là do thuộc hạ kể lại không được trọn vẹn, nguyên nhân

Giotto chết là do bản thân ông ta, trong một lần làm nhiệm vụ ông ta đã bị

thương và ô uế, mấy tháng này vẫn luôn đang trị liệu ở bệnh viện giáo hội,

nhưng bởi vì tình trạng ô uế chuyển biến xấu, ông ta chủ động yêu cầu ký tên

đồng ý để mình tử vong, hôm qua là thời gian ông ta rời đi mà không cảm thấy

đau đớn gì cả."

Sau khi Pieck và Dincom đẩy thi thể vào trong phòng làm việc thì lui ra ngoài,

Karen lật lớp vải trắng che ở trên thi thể lên, đưa tay đặt ở trên thi thể cảm nhận

một chút, trên thi thể đã không còn năng lượng linh tính, tất nhiên là trải qua

quá trình thanh tẩy.

Bị ô uế trong lúc làm nhiệm vụ cũng không phải là chuyện gì mới lạ, nếu như

không được xử lý kịp thời hoặc là ô uế quả nặng, thuộc tính ô uế tương đối khó

giải quyết, như vậy cũng có nghĩa tính mệnh của tên thần quan này, đã bắt đầu

đếm ngược.

Một số nhỏ các loại ô uế trong lúc chuyển biến xấu có thể khiến chức năng của

cơ thể dừng hoạt động, điều này cũng coi như là một việc may mắn, có thể chết

đi xem như kết thúc.

Nhưng bởi vì đặc tính của cơ thể các thần quan, cho nên đa phần các loại ô uế

sau khi chuyển biến xấu cũng không khiến họ chết đi, mà là trở nên lạc lối, trở

thành một cái nguồn ô uế mới hoặc là mất đi tất cả lý trí biến thành dị ma tính

cách tàn bạo.

Ký giấy đồng ý tử vong, cũng không phải là việc gì tàn nhẫn, mà là không hi

vọng mình bước đến tình huống tệ nhất kia, muốn giữa lại một chút thể diện cho

bản thân.

"Các đội viên của ông ấy cho rằng đây là tâm nguyện cuối cùng của đội trưởng,

cũng nghe được ngài làm việc ở Nhà Tang Lễ Pavaro, cho nên đưa ngài Giotto

đến đây để nhờ chúng ta sắp xếp cử hành tang lễ cho ông ấy."

"Được rồi, ta đã biết."

Bình thường sau khi thần quan chết đi, thi thể sẽ bị giáo hội thu về, nhưng

Giotto là chết bởi vì ô uế, cho nên thi thể của ông ta sẽ không bị thu về, nhưng

sau khi chết đi, dựa theo quy định cũ, tiến hành thanh tẩy thi thể, đây cũng là

nguyên nhân vì sao trong cơ thể ông ta đã không còn năng lượng linh tính.

Dạng thi thể này, cũng sẽ không có giá trị thu về.

"Thuộc hạ sẽ xử lý tốt việc này, chờ đến khi lên kế hoạch cho buổi tang lễ xong,

sẽ giao cho thiếu gia ngài kiểm tra và thẩm duyệt."

"Được rồi, trước hết cứ làm như vậy đi."

"Thiếu gia, còn có chuyện về cô giáo Daisa."

"Nhanh như vậy liền tra tốt?"

"Đúng vậy, cô Daisa gần đây giống như có tiếp xúc với một vài tổ chức với trào

lưu tư tưởng mới, sẽ đến tham gia hoạt động của bọn họ, có điều những cái tổ

chức kia không quan hệ với giới giáo hội."

"Vậy là tốt rồi."

"Thuộc hạ sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm những chuyện này."

"Ừm, vất vả cho anh."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play