Từ Vi Vũ nhanh chóng nhận ra ngực áo mình bị ướt, anh đẩy cô bé con trong ngực ra, nhìn thấy đôi mắt to ầng ậc nước, cái mũi đỏ gay, mặt mũi đầm đìa nước mắt, anh thấy rất buồn cười, véo mũi cô trêu:
“ Sao lại vì chuyện này mà khóc, em thích cái gì thì mua cái đó, anh không cãi lại em nữa, được không? ”
Anh dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con khiến cô không nhịn được liếc mắt, cũng không định giải thích, trong nháy mắt bao nhiêu buồn bã trong lòng đều tan biến hết, chỉ bĩu môi nói:
“ Em không thèmra anh tội nghiệp, chúng ta cùng nhường một chút, chọn cái màu trắng phong cách Châu Âu ”
Anh đang muốn dỗ cô vui, liền gật đầu đồng ý, thấy đôi mắt cô còn ướt nước, liền nghiêng người hôn lên mắt, vuốt v e tóc cô:
“ Đừng nghĩ ngợi lung tung, mọi chuyện đã có anh ”
Dĩ nhiên anh biết cô không thể nào khóc như vậy chỉ vì một cái bàn, vẻ buồn bã hiện rõ trong mắt cô, Từ Vũ rất tinh mắt, tuy không biết rốt cuộc vì sao, nhưng nhìn thấy cô khóc luôn khiến anh đau lòng.
Mùng một tháng năm trôi qua, thím Tào đã trở lại, Từ Vi Vũ cũng bắt đầu đi làm, Lâm Hi cũng bận rộn.
Vừa lo trang trí tiệm vừa lo chuyển nhà, cô tìm công ty vệ sinh thuê người quét dọn sạch sẽ căn hộ ở hoa viên Phúc Điền, rồi chuyển đồ nội thất của cô qua trước, đặt khắp tầng hai, đồ nội thất đã đặt trên mạng cũng lần lượt được đưa tới, rèm cửa, thảm trải sàn từng chút từng chút lấp đầy căn phòng đang trống trải.
Cô bàn bạc với anh cuối tuần này chính thức chuyển qua, Từ Vũ nói được, cô nằm bò trên ghế sofa hỏi:
“ Vụ án Đinh Hướng Thư có tiến triển gì không ạ?"
Từ Vi Vũ đang phê duyệt tài liệu, nghe cô hỏi, không ngẩng đầu lên chỉ nói:
“ Người tên Trần Tầm kia đã không có việc gì, người nhà đã bảo lãnh ra, Tô Thụy có liên quan đến vụ án mua quan bán chức nên chính thức bị tạm giam ”
Lâm Hi kinh ngạc:
“ Sao cô ta còn dính líu tới chuyện đó? ”
Lại tò mò hỏi:
“ Là Tô Duyệt tố cáo hay sao? ”
Anh ký tên xong, bỏ bút xuống, nghiêng người về phía cô:
“ Sao anh cảm thấy em vui sướng khi thấy người ta gặp họa vậy? ”
Cô cười giễu, nhưng rất thoải mái gật đầu:
“ Lúc học đại học, em bị cô ta hãm hại rất nhiều lần, cô ta lại còn đi khắp nơi nói bậy bạ, mặc dù đã qua nhiều năm, nhưng trong lòng em nhớ kỹ hết đó! ”
Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn vừa thản nhiên vừa đúng lý hợp tình của cô, anh cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, anh ngoắc ngoắc tay như gọi trẻ con, nói:
“ Đến đây, ngồi với anh một chút ”
Lâm Hi hứ một tiếng, nhưng vẫn khoái trá nhảy từ trên sofa xuống, để chân trần tung tăng chạy tới, trực tiếp ngồi lên đùi anh, vô cùng đáng yêu ôm chằm lấy cổ, còn hôn lên cằm anh một cái.
Từ Vi Vũ ôm cô, hôn lên môi cô, ánh mắt ngập tràn tình cảm, mặc dù anh không biết nguyên nhân là gì nhưng gần đây dường như Lâm Hi ngày càng gần gũi với anh.
Lý do chính là … cô nàng thích nghe ngóng.
“ Đừng hôn nữa, anh nói mau đi rốt cuộc Tô Thụy đã xảy ra chuyện gì? ”
Cô giơ tay ra chặn môi anh, thúc giục.
Anh gõ nhẹ đầu cô, sau đó giải thích nghi hoặc:
“ Tô Thụy làm trong một doanh nghiệp nhà nước, chắc em biết chuyện này? ”
Cô gật đầu nói biết.
Anh tiếp tục nói:
“ Cô ta là thư ký của phó chủ tịch Thụy Đức, phó chủ tịch này có một cậu em vợ,vốn là Phó phòng Sở giáo dục, không có quyền hạn gì, luôn muốn chạy chọt quan hệ để thăng chức, có điều không tìm được cơ hội, mà Tô Thụy đó, có người chị họ tốt, lại là tình nhân của một người có chức có quyền, đúng là cơ duyên tình cờ hoặc có thể nói mưu đồ sắp đặt, Tô Thụy liền dẫn dắt hai bên biết nhau, chẳng những kiếm được không ít tiền hoa hồng làm trung gian, mà còn từ chỗ vốn chỉ là nhân viên nhỏ không chút tiếng tăm nhảy vọt lên làm thư ký phó chủ tịch, trở thành cánh tay phải đắc lực của phó chủ tịch, ở một doanh nghiệp nhà nước lớn như Thụy Đức cũng có thể xem như có chút địa vị ”
Chuyện này, không phải do Tô Duyệt khai, cô ta không khai bất cứ điều gì bất lợi cho em họ mình mà trong số chứng cứ vợ Chử Cương đưa ra có chi tiết này, trái lại Tô Thụy vừa mới bị tra hỏi đã bán sạch chị họ mình.
Lâm Hi nghe vậy thở dài không thôi:
“ Có phải Tô Thụy sẽ bị ngồi tù không? ”
Từ Vi Vũ thờ ơ nói:
“ Có thể, làm trung gian giới thiệu thì không sao, có điều cô ta đứng giữa trục lợi cho mình, chuyện này tính chất hoàn toàn khác biệt, khó mà chạy thoát tội.
”
Anh suy nghĩ rồi nói tiếp:
“ Thật ra, bị giam trong tù còn tốt, lần này cô ta và Tô Duyệt hại tay phó chủ tịch kia và cậu em vợ hắn ta thê thảm, ở trong tù may ra tránh được đầu sóng ngọn gió, ra ngoài nói không chừng sẽ bị người ta chỉnh chết.
”
Anh nói vậy, Lâm Hi cũng cảm thấy đúng là ngồi tù tốt hơn.
Cho dù tay phó chủ tịch kia và cậu em vợ hắn có rơi đài thì trong nhà vẫn còn người thân, hắn có thể làm đến chức vụ đó, gia thế chắc chắn không đơn giản, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, mỗi người góp một tay cũng không phải chuyện nhỏ, còn người ta có tìm cách xuống tay trong tù hay không, chỉ có thể xem vận số của cô ta.
Cô không hỏi tiếp chuyện này nữa, mà lại hỏi:
“ Còn căn nhà kia thì sao ạ? ” Từ Vi Vũ buồn cười:
“ Căn nhà này có thù oán với em sao? Lúc nào cũng nghĩ tới nó, người đã bị giam giữ, còn không hết giận? ”
Lâm Hi trịnh trọng trả lời:
“ Không phải thù oán, mà là có trước có sau, em chỉ muốn biết kết quả thôi mà.
”
Anh nắm tay cô cọ cọ lên mặt mình, cười nói:
“ Tuy chưa có văn bản thông báo chính thức, nhưng có lẽ căn nhà này sẽ bị niêm phong do dính đến hoạt động làm ăn phi pháp, dù sao Tô Duyệt và Tô Thụy cũng là chị em họ, mà số tiền Trần Tầm chi ra mua nhà cũng bị hai chị em họ chia đều, lúc mua nhà không có ký hợp đồng mua bán, không có văn bản gì chứng minh căn nhà này là giao dịch mua bán chứ không phải tự nguyện trao tặng, nên khoản giấy tờ này rất rắc rối.
Nếu Trần Tầm muốn truy cứu, có thể kiện lên tòa án, có điều anh nghĩ Trần gia sẽ không nguyện ý lội vào vũng nước đục này, chỉ có thể tự nhận xui xẻo thôi.
”
Sau khi biết được điều mình muốn, cô cảm thấy hài lòng, không quan tâm tới chuyện này nữa..