Vừa nói, vừa nhìn anh cười lấy lòng:
“ Không phải ghét bỏ anh đâu, chỉ là chuyện gì có thể đơn giản được thì đâu cần phức tạp lên làm chi ”
Từ Vi Vũ nghĩ, cô bé con bị nói là không đứng đắn, quả thật khiến người ta rất khó chịu.
Quên đi, cô muốn làm gì thì làm vậy.
Cô học về mỹ thuật hội họa, nên có cách nhìn độc đáo riêng đối với chuyện phối hợp màu sắc.
Lúc chọn giấy dán tường khá kén chọn, chọn mãi vẫn không thấy cái nào vừa ý, chê màu sắc và hoa văn phối hợp không đẹp.
Hôm nay, Hứa Dương không ở tiệm trông coi mà đi theo cô đến cửa hàng vật liệu xây dựng.
“ Chị Lâm Hi, chúng ta đã dạo hết tất cả các cửa hàng vật liệu xây dựng rồi, làm sao bây giờ?"
Đi dạo hơn ba mươi cửa hàng, vậy mà không chọn trúng cái nào, cậu cũng chịu thua luôn.
Cô cũng khá phiền não, đây là khu trung tâ m vật liệu xây dựng lớn nhất Vũ Lăng, hầu như có đầy đủ tất cả chủng loại, nếu ở đây không chọn được cái vừa ý, thì những chỗ khác cũng sẽ vậy thôi.
Trên mạng đúng là phong phú chủng loại hơn, nhưng không nhìn thấy thực tế, chỉ dựa vào hình ảnh, cô lại không yên tâm vì có thể không chỉ khác biệt về màu sắc mà chất lượng cũng chưa chắc đảm bảo.
Đành phải tạm chấp nhận vậy sao....!Cô không cam lòng.
Cô đang rối rắm, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi mình, cô quay lại nhìn, thì ra là ông chủ của Đồng Tuyết -Cảnh Bình.
Anh ta mặc một bộ âu phục bước nhanh tới, vẫn như trước chưa nói đã cười:
“ Thật trùng hợp, cô đến đây mua đồ sao? ”
Giọng nói anh ta mang theo vẻ tùy ý quen thuộc, tựa như rất thân thiết với cô, Lâm Hi có chút không quen, nhưng vẫn mỉm cười, gật đầu nói:
“ Tôi đến mua giấy dán tường, Cảnh tiên sinh cũng đến đây mua đồ sao? ”
Cảnh Bình lắc đầu nói không phải:
“ Bạn tôi mở cửa hàng vật liệu xây dựng ở đây, tôi đến gặp anh ấy ”
Rồi mời cô:
“ Cửa hàng anh ấy cũng có bán giấy dán tường,
Lâm tiểu thư có muốn đi xem thử không?"
Cô lắc đầu:
“ Tôi đã xem qua hết những cửa hàng giấy dán tường ở đây rồi, không tìm được loại thích hợp ”
“ Cửa hàng của bạn tôi không ở trên đường này, cũng không phải chỉ chuyên kinh doanh giấy dán tường, ở ngay phía trước khu này thôi, nếu cô chưa chọn được cái vừa ý, sao không đến đó xem thử, ở đó chỉ bán hàng nhập khẩu nước ngoài, có lẽ sẽ có nhiều thứ mới mẻ ”
Lâm Hi nghe xong có chút dao động, cô muốn mua giấy dán teo tường liền chạy thẳng đến khu vực chuyên kinh doanh giấy dán tường, mà không biết còn có những cửa hàng sẽ bán xen lẫn nhiều thứ.
Nghĩ vậy nên cô không từ chối thêm nữa, vui vẻ gật đầu đồng ý.
Sự đồng ý của cô, dường như khiến Cảnh Bình rất vui, nụ cười trên mặt nồng đậm hơn,cô không chú ý nhưng Hứa Dương lại thấy rất rõ.
Nãy giờ ** cậu vẫn đứng yên làm cảnh sân khấu, nhưng lúc này trong lòng nhảy dựng lên, chị Lâm Hi thật đào hoa mà, nếu như Từ tiên sinh biết, thế nào cũng không vui.
Có điều, hắn chỉ là nhân vật nhỏ, lại theo phe chị Lâm Hi, đương nhiên sẽ không mật báo.
Cửa hàng vật liệu xây dựng của bạn Cảnh Bình có quy mô rất lớn, tổng cộng có ba tầng, đầy đủ tất cả các mặt hàng, dường như chỉ cần đến đây là có thể mua được bất cứ thứ gì, dù sao thì những thứ cô muốn mua, nơi này đều có bán.
Chủ cửa hàng là một người đàn ông trung niên họ Khâu, khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người trung bình, ngũ quan cân đối, nhìn thấy Cảnh Bình rất nhiệt tình, gọi chú em chú em, nghe giọng nói không giống như người nơi này.
Biết Lâm Hi là bạn của Cảnh Bình, muốn mua giấy dán tường, anh ta không để cho nhân viên cửa hàng tiếp đón, mà rất nhiệt tình tự mình dẫn cô lên lầu hai lựa chọn.
Còn giới thiệu loại nào xuất xứ Singapore, loại nào của Anh và loại nào của Pháp, chỉ mười mấy loại giấy dán tường mà có xuất xứ từ bảy tám nước khác nhau, ông chủ Khâu này quả thật cũng có chút bản lĩnh.
“ Tôi có thể tự mình xem thử, ông chủ Khâu cứ đi ôn chuyện với Cảnh tiên sinh đi, không cần đi cùng tôi đâu, tôi chọn đồ chậm lắm ”
Lâm Hi chọn rất kỹ lưỡng, mặc dù không nhiều chủng loại nhưng hoa văn đa đạng và chất liệu cũng tốt, cô muốn từ từ so sánh một chút, nhưng ông chủ Khâu ở bên cạnh khá ồn ào.
Nhưng ông chủ Khâu lại hiểu lầm Lâm Hi không muốn làm mất thời gian của ông ta, cũng không từ chối mà nhiệt tình lôi kéo Cảnh Bình xuống lầu, nói là mới mua được loại trà rất ngon, để mời Cảnh Bình uống thử.
Vừa xuống hết cầu thang, Khâu Đống Lương liền kéo thẳng Cảnh Bình vào phòng làm việc, dặn dò nhân viên cửa hàng nếu tiểu thư trên lầu đi xuống thì trực tiếp mời vào văn phòng.
Sau khi đóng cửa phòng, Khâu Đống Lương bảo Cảnh Bình ngồi xuống sofa, còn chưa kịp cởi chiếc áo khoác màu đỏ thẫm ra đã cười nói:
“ Cậu đúng là có lộc ăn, hộp trà này tốn của tôi khối tiền ”
Còn nói thêm:
“ Tối qua, a Tứ gọi điện cho tôi, nói gần đây không biết cậu đang làm cái gì, cả ngày không thấy mặt mũi đâu? ”
Cảnh Bình khá bất đắc dĩ:
“ Hôm qua, em vẫn cùng ăn cơm tối với a Tứ mà.
”
“ Ơ hay, thằng nhóc đó, cả ngày không nói được câu nào đúng sự thật! ”
Khâu Đống Lương cười mắng một câu rồi mập mờ hỏi:
“ Lâm tiểu thư này dáng vẻ không tệ, bao nhiêu năm qua tôi chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy, nói thật đi, có phải cậu coi trọng người ta không? ”
Cảnh Bình mỉm cười, từ chối cho ý kiến, cũng không nói là đúng hay không.
Khâu Đống Lương tức giận:
“ Đừng có giả vờ giả vịt, cậu đó, tôi còn không biết sao, nếu không phải coi trọng người ta, sao có thể đưa tới nơi này của tôi, tôi thấy lúc nãy khi ở cùng một chỗ với người ta, cậu cười tươi tới mức thiếu điều mắt cũng nhắm tịt lại.
”
Cảnh Bình nghĩ, quả thật hắn coi trọng Lâm Hi, coi trọng mối quan hệ của cô với người đó.
Lâm Hi ở trên lầu chọn lựa một hồi lâu, còn tham khảo thêm kiến của trợ thủ đắc lực Hứa Dương, cuối cùng chọn được ba loại giấy dán tường kiểu dáng hoa văn, là loại có màu sắc và họa tiết rất sang trọng.
Cô chọn đồ khá chậm, chọn xong cũng mất hơn hai tiếng đồng hồ.
Lâm Hi và Hứa Dương ra ngoài tìm nhân viên cửa hàng hỏi giá, sau khi nghe xong cả hai đều chắc lưỡi hít hà, cái giá này quá đắt, nhà hàng rộng khoảng sáu trăm mét vuông, nếu dán toàn bộ loại giấy này, tính ra...!cũng phải mất ít nhất mười hai, mười ba vạn!
Mà cái này còn chưa bao gồm phí nhân công và keo dán, nhân viên cửa hàng nói họ có thể hỗ trợ liên hệ người thi công, nhưng chi phí sẽ do bên khách hàng thanh toán.
Đợi nhân viên cửa hàng đi khỏi, Hứa Dương lại gần nhỏ giọng nói:
“ Chị Lâm Hi, hay là chúng ta đến nơi khác xem thử, chúng ta dán ở tiệm, chứ không phải dùng trong nhà mình, đâu cần dùng loại tốt như vậy? ”.