Pháp Tắc Cảnh Trong Gương [ vô hạn lưu]

chương 6


1 năm

trướctiếp

Tác giả : Mông Nại Lệ Sa

Edit: Quỷ Lai 

***
Lão bà bà cùng tiểu nữ hài giống nhau đều là NPC , tự cấp cho mọi người một ít tin tức lúc sau liền rời đi, tiểu nữ hài trước khi rời đi còn hung tợn mà lại trừng mắt liếc nhìn Tiết Khải Tinh một cái .

Nhưng là lúc này , mọi người đều không quan tâm đi chú ý đến Tiết Khải Tinh có dị thường, hắn bất quá chỉ là một người mới vừa đi vào thế giới này , không có đạo cụ không có năng lực, tính ra cậu cũng không có cái gì đặc biệt, cũng không dậy nổi sóng gió gì.

Mọi người để ý chính là, khi lão bà bà vừa mới nói qua, những người khác đi vào thế giới này , trên cơ bản đều đã chết hết. chuyện này....

“Sao thế giới này lại có độ khó cao như vậy ?!”

Trần Nam ngón tay xẹt qua khung mắt kính , nhíu mày nói,
“Cái lão bà bà kia nói những người tiến vào trước đây, nếu không phải bị Thiên Ngư ăn thì chính là thời gian sống đã kết thúc, căn bản không có người nào , có thể từ cái thế giới này đi ra ngoài, này thật sự là ngoài dự kiến.”

Lộ Hành ngồi ở trong một góc lại là vẻ mặt chẳng hề để ý, tai nghe trong tay trên dưới vứt từ cổ bắt tới :
 “ Ông đây chính là thích cái khó khăn đầy tính khiêu chiến này , rất hợp ý .”

Mới vừa rồi lão Hàn còn đang sầu não vì thời gian sống của chính mình , trên mặt cơ hồ đã không còn huyết sắc, phía trước căn bản là không có người từ thế giới này thoát ra, thuyết minh ra tiểu thế giới có cấp độ khó khăn cao, đối với người sống sót lại còn không đủ mười ngày là hắn mà nói, không khác thông báo kết quả tử vong cho hắn .

Vẫn luôn ngồi ở cùng nhau hắc y nam nữ khe khẽ nói nhỏ một phen, cô gái trực tiếp đứng dậy, cũng không thông báo với bọn họ một tiếng, liền lôi kéo nam nhân ngồi bên cạnh, chuẩn bị xoay người rời đi

Trần Ý tinh mắt phát hiện, không cao hứng nói: ," hai vợ chồng các người đi đâu? Mọi người đều đang suy nghĩ biện pháp, các người đừng có mà thoát ly đoàn đội!”

Hắc y nữ nhân, tên là Mạnh Lan, cùng cô đứng chung một chỗ chính là chồng cô ở trong thế giới hiện thực , Tôn Văn.

Tôn văn tính cách mềm yếu, Mạnh Lan cường ngạnh khí phách, hai người thế giới này đều luôn đi với nhau , kết hôn đã một năm, mọi chuyện vốn đã bất hòa, hai người trước khi tiến vào thế giới cảnh trong gương , vốn dĩ đã chuẩn bị ly hôn, nhưng là lúc ở Cục Dân Chính ký kết hiệp nghị ly hôn , thì bị cảnh trong gương bắt được, liền tiến vào thế giới trong gương.

Bất đắc dĩ, ở trong thế giới cảnh trong gương , chỉ có hai người bọn họ là quen biết nhau, nguyên bản lúc đầu muốn đường ai nấy đi , giờ lại không thể không lại lần nữa đi cùng nhau,nâng đỡ lẫn nhau .

Nhưng Tôn Văn là cái người ôn hoà , gặp chuyện luôn là muốn hoà bình giải quyết, mà Mạnh Lan mỗi lần đều không bạo lực thì không hợp tác.

Lúc này nghe được tiếng Trần Ý nói , vênh mặt hất hàm ngữ khí sai khiến , Mạnh Lan quay đầu lại liền cho Trần Ý ánh mắt trợn trắng:
“Chúng ta đi đâu còn phải thông báo cho cô? Cô tính là cái quái gì vậy ?”

“ Cô !”

“Mạnh Lan!”
 Tôn văn ở một bên khuyên nhủ: “Mọi người đều là người trên một chiếc thuyền, đừng hùng hổ doạ người như vậy.

"Vậy anh nghĩ là cùng bọn họ chết ở chỗ này?”

“Không…… anh đương nhiên là không muốn chết, bất quá nơi này người nhiều thì lực lượng lớn a, chúng ta cùng nhau ngẫm lại biện pháp ……” Tôn Văn uyển chuyển nói.

Trần Ý ở một bên châm ngòi thổi gió nói: “Chẳng lẽ cô là có biện pháp thoát ra khỏi thế giới này, muốn đem chúng tôi ném xuống, mà chính mình rời đi?”

Hiện nay mọi người đều sớm đã biết mấy việc bọn Trần Ý đã làm, nàng mới đầu cùng Tiết Khải Tinh ôn hoà mà hợp tác, chính vì lừa Tiết Khải Tinh làm người chịu tội thay.

Kết quả là chẳng những không thành công mà còn bị Lộ Hành âm dương quái khí một hồi, Mạnh Lan lại ở chỗ đó sinh khí với cô , cô đang lo không có chỗ nào để xả giận , lúc này liền tiện thể chọn Mạnh Lan , cô cùng Mạnh Lan hai người cứ thế liền cãi nhau .

Mạnh Lan cười lạnh một tiếng , tay không tiếng động ,ngân quang trong tay quay cuồng xuất hiện :
“ Cô đừng có ở đó mà lắm mốm thế nữa , không bằng đoán xem tôi chết ở nơi này trước hay giết chết cô trước ?”

Bị hàn ý lãnh lẽo lướt qua , sát khí trên mặt triệt để biến mất , Trần Ý co rúm lại, núp sau lưng Trần Nam :
 “Ca!”

Trần Nam duỗi tay đem Trần Ý bảo hộ sau người, sắc mặt không tốt nói: “ Cô muốn làm cái gì!?”

Trương Mãnh cũng đem đại đao ra, đứng song song với Trần Nam .

Mà đơn độc ngồi ở góc Tiết Khải Tinh, cậu yên lặng đánh giá sức chiến đấu của mấy người này .

Trần Ý không đáng sợ, nàng toàn dựa vào ca ca cùng Trương Mãnh bảo hộ, nếu không phải có hai người bọn họ, thì Trần Ý tuyệt đối không thể sống không đến hiện tại.

Mà anh trai của Trần Ý, Trần Nam, hắn không thích nói nhiều lắm, nhưng mà đã nói thì đều đánh thẳng vào trọng điểm, thoạt nhìn giống như là quân sư , trước mắt hắn có một cái đạo cụ giống hàng rào điện , có thể đem Thiên Ngư đánh lui.

Trương Mãnh, trong ba người bọn họ là người có sức chiến đấu cao nhất, múa may đại đao điêu luyện cũng có thể cùng Thiên Ngư chống chọi.

Mạnh Lan có tính tình táo bạo, trong tay có thương thoạt nhìn không thể nào đơn giản , mà chồng của cô ta Tôn Văn, trước mắt không có biểu hiện sức chiến đấu gì ra ngoài, như là một kẻ vô dụng, nhưng cũng không thể bài trừ khả năng cố ý che giấu thực lực .

Lão Hàn vẫn luôn vì chính mình sắp chết mà ủ rũ cụp đuôi , không biết sức chiến đấu như thế nào, nhưng tâm trí hắn đã hỗn loạn, vô luận có năng lực gì nhất định đại khái đã suy giảm .

Mà thần bí nhất, lại chính là Lộ Hành vừa rồi ở trong góc bắt đầu ngồi xem diễn , hắn bề ngoài thoạt nhìn chỉ là một học sinh trung học , nhưng căn cứ lời hắn nói trước đó, thực tế tuổi của hắn không biết là lớn hơn bao nhiêu .

 Hắn đối những người này luôn là bộ dáng người từng trải , thời gian hắn ở cảnh trong gương muốn so với tất cả mọi người đang ngồi đây muốn đã lâu hơn rất nhiều.

 Mà hắn cũng chưa bao giờ biểu hiện ra ngoài hắn có năng lực gì, nhưng mọi người đối hắn vẫn rất kiêng kị không giống làm bộ.

Người này, sâu không lường được.

Bên kia Tiết Khải Tinh yên lặng suy tư, bên này Mạnh Lan cân nhắc một chút xem sức chiến đấu của chính mình và hai người Trần Nam và Trương Mãnh , hừ lạnh một tiếng, thu hồi thương chỉ vào Trần Ý .

Trong tay súng ngắn màu bạc bị nàng chụp ở trên bàn, nàng nhìn quét một phen mọi người đang ngồi, tầm mắt ở trên người lão Hàn rơi xuống:

 “Ngồi ở chỗ này chờ không phải biện pháp, tôi nghĩ không giống lão Hàn , trực tiếp để thời gian sống hao hết rồi chết ở chỗ này. Chẳng lẽ các người có biện pháp nào đi giết thứ kia”.

Trần Nam cùng Trương Mãnh thấy Mạnh Lan không có ý tứ muốn động thủ nữa , cũng thu hồi tư thái phòng bị.

Trần Ý vừa mới bị Mạnh Lan kia dọa, chỉ tránh ở phía sau Trần Nam không dám nói nữa.

Trần Nam trấn an Trần Ý, đối mọi người nói: “Thiên Ngư xuất hiện ở thời điểm là giữa trưa mỗi ngày, chúng ta từ giờ trở đi chuẩn bị, ngày mai toàn lực xuất kích, chạy đua một phen, đem quái vật kia giết chết.”

Tôn văn phụ họa nói.
“ Đúng đúng đúng, chúng ta đều muốn rời đi, hợp tác mới là thượng sách.” 

Xem ra mấy người này không đánh nữa, đành phải đứng dậy, Lộ Hành bĩu môi kêu một tiếng nhàm chán, một lần nữa mang tai nghe lên.

Mấy người vội vàng định ra kế hoạch ngày mai, sau đó nghỉ ngơi tại bên trong tửu quán, tìm mấy gian phòng ở , nghỉ ngơi một đêm, chuẩn bị ngày mai chiến đấu.

Tại đây trong lúc Tiết Khải Tinh vẫn luôn không nói gì, làm một tân binh, hắn không có quyền lên tiếng. Chỉ có thể tiếp thu để đại lão an bài. Hắn ở tửu quán tùy ý tìm một cái phòng không, đi vào ở.





Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp