Mễ Dương ngày hôm sau vẫn nhận được một cái bánh ngọt, nhưng mà đây là Mễ Trạch Hải cố ý đưa tới. Anh ấy thân là cha, bình thường công việc bận rộn, nhiều việc cần phải giải quyết, hơn nữa còn có một cô con gái nhỏ, khó tránh khỏi sẽ chiều chuộng đứa nhỏ hơn một chút. Bình thường không chăm sóc quá nhiều, nhưng tới những ngày lễ ngày Tết hoặc là sinh nhật, Mễ Trạch Hải sẽ bồi thường gấp bội đối với đứa con lớn hơn. Lần này sinh nhật của Mễ Dương diễn ra khi cậu vẫn còn ở trường học, buổi tối cũng không thể về nhà, vậy nên anh ấy mới tặng một cái bánh ngọt đến đây, ngoài ra còn đưa cho Mễ Dương một ít tiền tiêu vặt. Anh ấy cũng không biết nam sinh ở tuổi này sẽ yêu thích cái gì, nên dứt khoát để con mình tự đi mua.
Bánh ngọt được Mễ Dương chia ra ăn cùng với các bạn trong lớp, mình thì cắt ra hai miếng, mang về ký túc xá ăn cùng với Bạch Lạc Xuyên.
Cậu chủ Bạch cố ý cắt một miếng bánh có ghi chữ, trên đó có ghi một chữ “Vui”.
Bạch Lạc Xuyên thích ăn đồ ngọt, Mễ Dương cũng đưa phần kem ở trên miếng bánh của mình sang cho cậu ấy, cậu càng thích ăn phần cốt bánh mềm mại hơn. Mễ Dương ăn một lúc, bỗng nhiên nở nụ cười nói: “Bé Tuyết năm nay chắc chắn sẽ vô cùng thất vọng. Mỗi năm con bé đều chờ được ăn ba lần bánh ngọt, nhất là vào mùa hè. Hai người chúng ta có sinh nhật gần nhau, mỗi lần tới tháng 7 con bé đã bắt đầu đếm đầu ngón tay tính thời gian.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT