Buổi tối lúc Bạch Lạc Xuyên về thì Mễ Dương đã ngủ mất rồi, trong phòng có hai giường, cậu ngủ ở giường bên cạnh cửa sổ, cả người bọc trong chăn, cuộn lại thành một đống, nệm hơi hơi lún xuống một chút, nhìn qua cái giường cũng trở nên mềm mại hơn. Cậu ngủ sâu, bản thân Bạch Lạc Xuyên nhìn thế cũng thấy buồn ngủ, vô cùng dễ đi vào giấc ngủ.

Bạch Lạc Xuyên đi vòng qua giúp cậu dém góc chăn, để lại một ánh đèn nhỏ trong phòng, ánh đèn mờ mờ nhưng vẫn có thể nhìn thấy một góc của vật gì đó được Mễ Dương ôm trong tay. Bạch Lạc Xuyên vươn tay xoa nhẹ một chút, cảm xúc không thể quen thuộc hơn, từ nhỏ Mễ Dương đã không thể rời xa cái gối đầu nhỏ của cậu, Bạch Lạc Xuyên vì thế cũng thấy cái gối này mỗi ngày, tuy rằng bây giờ chỉ là một cái vỏ gối, nhưng nắm ở trong tay cũng khiến cậu an tâm ngủ.

Bạch Lạc Xuyên nhẹ tay nhẹ chân đi rửa mặt, lại điều chỉnh nhiệt độ trong phòng cao lên một chút, lúc này mới nằm xuống ngủ.

Đồng hồ sinh học của Mễ Dương khá chuẩn, sáng sớm hôm sau đã tỉnh dậy, thấy thời gian không sai biệt lắm thì gọi cậu chủ Bạch dậy, lấy kem đánh răng cho cậu đánh răng. Buổi sáng Bạch Lạc Xuyên có chút nóng nảy khi rời giường, vẻ mặt không vui, nhưng bàn chải đánh răng đã bị nhét vào miệng, lại thêm Mễ Dương liên tục hối thúc, cậu chỉ có thể đánh răng rửa mặt sau đó cùng nhau đi ăn bữa sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play