Mễ Dương đang ngồi ở phòng khách cầm mấy quả táo đem đi rửa, nhân tiện dựng thẳng lỗ tai nghe lén, nghe thấy bọn họ nói như vậy cũng ngạc nhiên, đồng thời cũng hiểu ra một chút. Chẳng trách hôm đó sau khi bà Bạch đến thăm, Trình Thanh đã vội vàng “đi công tác", có lẽ lúc đó bà Bạch đến là để báo tin cho mẹ vào viện chăm người bệnh. Lý do cô ấy biết hẳn cũng là vì cha của Bạch Lạc Xuyên là người đầu tiên cứu giúp Mễ Trạch Hải.

Mễ Dương lẩm nhẩm tên những người này trong lòng vài lần, lòng cảm thấy rất biết ơn.

Trình Thanh rất nhanh đã chuẩn bị xong ba món ăn và một món canh, mang ra cho mấy người Mễ Dương ăn trước. Lâu rồi Mễ Dương chưa được ăn đồ do Trình Thanh nấu, hơn nữa cha mẹ vẫn khỏe mạnh bên cạnh mình, trong lòng cậu thoải mái, cầm bát nhỏ ăn nhiệt tình. Mễ Trạch Hải cũng đã lâu không ăn thức ăn ở nhà, lúc ở trong bệnh viện chỉ húp canh suông nhạt nhẽo, con sâu thèm ăn cồn cào trong bụng một thời gian, nên một mình anh ấy xử gần hết nửa nồi cơm, ngay cả chút cơm canh cuối cùng cũng ăn sạch bóng.

Sau khi ăn xong, Mễ Trạch Hải nhất quyết chứng minh mình không phải người tàn phế, bưng hết những thứ đó xuống phòng bếp rửa, Trình Thanh cũng không ngăn cản, để anh ấy đi. Cô ấy ở lại phòng khách, ôm lấy Mễ Dương thân thiết một hồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play