Bạch Lạc Xuyên cũng biết chợ bán đồ cũ, Ngụy Hiền từng nói với bọn họ rồi, Mặc dù Biên Thành không có nơi buôn bán trao đổi đồ cũ, thế nhưng cũng sẽ có hội chợ vào dịp lễ tết, khi đó rất nhiều người bày sạp hàng, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Bé đợi Mễ Dương tuyên bố tan họp, đi đến phía mình rồi nhỏ giọng hỏi cậu: “Sao đột nhiên cậu phải làm cái này, bày ở đâu bây giờ?”

“Không phải trường học kêu gọi quyên góp tiền và hiện vật à, tớ nghĩ rằng thay vì xin tiền bố mẹ, mọi người có thể đem ít đồ cũ đi bán, cũng coi như là có lòng. Tớ tính thử rồi, đến lúc đó lớp mình mua một lô bút chì và vở còn rẻ hơn nhiều.” Mễ Dương vừa đi vừa giảng giải cho bé: “Chúng ta có thể bày ngay cạnh sân vận động của trường, bên đó có một hòn non bộ nhỏ, vừa khéo có đất trống, lượng người đi qua lúc tan học cũng nhiều hơn.”

Bạch Lạc Xuyên khẽ gật đầu, nói: “Tớ cũng đi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play