Bạch Lạc Xuyên trông có vẻ vô cùng đắc ý, bộ dạng xoa tay rất rõ ràng, khiến cho sự khẩn trương ban đầu của Mễ Dương không còn nữa, ngược lại cảm thấy có hơi buồn cười.
Bọn họ thật sự đã quá mức quen thuộc với đối phương. Hai người lớn lên với nhau, cậu chủ Bạch nói nửa câu thì cậu đều có thể tiếp được nửa câu sau ở trong lòng, hơn nữa còn không sai chút nào. Chỉ là đã lâu như vậy rồi cậu mới lại được nhìn thấy anh lộ ra một ít biểu cảm giống như trẻ con, cõi lòng cảm thấy mềm mại hẳn đi. Bất kể là bao nhiêu tuổi, dù anh hiện tại đã trưởng thành như thế nào thì trong lòng Mễ Dương, anh vẫn luôn là bé trai vừa tùy hứng lại vừa kiêu ngạo kia.
Mễ Dương đợi vài ngày, bản thân cũng có sự chuẩn bị của riêng mình.
Khi cậu ở trong trường học ngẫu nhiên sẽ nhận được một vài nguồn tài trợ và học bổng, nhưng cũng không nhiều, bù lại có thể nhận được một vài chức vụ khác nhau. Có lúc là giáo sư Chương đề cử cậu đi đến tỉnh nọ hỗ trợ việc phục hồi lại một vài đồ cổ. Có rất nhiều lần những vị khách riêng mà các đàn anh đàn chị đã giới thiệu cho cậu, giúp đỡ một vài người có sở thích sưu tầm sách phục hồi những cuốn sách cổ họ yêu thích. Những cuốn sách cổ này đối với người bên ngoài mà nói thì là vật cũ nát không đáng giá bao nhiêu tiền. Nhưng đối với những người thích sưu tầm sách mà nói thì đây là bảo bối mà có dùng vạn kim cũng không thể đổi được của bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT