Bên cạnh Quý Bách An có một tên nhóc tên gọi là Thiệu Nghĩa Lượng. Người có môi mỏng, tính cách cũng tùy tiện. Người lớn trong nhà cậu ta có quan hệ tốt với nhà họ Quý, nhất là quan hệ giữa mẹ cậu ta với mẹ của Quý Bách An là Lạc Giang Viện càng tốt hơn. Quý Bách An chỉ ngẫu nhiên nói ra một câu gần đây đang cùng với người ta đi trượt tuyết, cậu ta lập tức sắp xếp để chờ cậu ấy về nước sẽ cùng nhau đến chơi khu vui chơi trượt tuyết nhà cậu ta mới mở. Đều là thiếu niên mới có mười mấy tuổi, quý trọng nhất là mặt mũi của mình, cậu ta cảm thấy mình có thể chiêu đãi tốt người anh em Quý Bách An này thì trên mặt mình cũng sẽ có ánh sáng.
Vừa rồi lúc bị nhân viên công tác ngăn lại, mặt của Thiệu Nghĩa Lượng đã đỏ bừng lên. Nhưng cậu ta cũng biết nặng nhẹ, đi theo Quý Bách An chào hỏi.
Quý Bách An đã cùng chơi đùa với đám nhóc này một thời gian dài, nhóm cậu nhóc này đương nhiên đã nghe qua tên của Bạch Lạc Xuyên. Không nói đến hiện tại, hai năm trước anh cũng đã trở thành tấm gương sáng cho đứa nhỏ nhà khác noi theo, không ít cha mẹ đều nói với con phải học tập theo cậu chủ của nhà họ Bạch.
Bọn họ nhỏ hơn Bạch Lạc Xuyên một hai tuổi. Vốn lúc cả nhóm cùng chơi đùa với nhau, Quý Bách An chính là trung tâm trong vòng tròn của bọn họ. Lúc này Quý Bách An lại đang đứng trước mặt Bạch Lạc Xuyên, chào hỏi anh một cách lễ phép. Đám nhóc ở phía sau cũng theo đó tự nhiên hô hai tiếng anh Bạch cùng nhau một cách thành thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT