Cuối cùng Ngô Sương và Mễ Dương vẫn kết bạn với nhau, rồi lại đi sâu vào trong bảo tàng để ngắm thêm một ít văn vật.

Nói là bảo tàng chứ thật ra chỗ này cũng khá giống một gian trưng bày triển lãm vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị đi vào triển lãm chính thức. Các văn vật đều đã được cẩn thận đặt trong tủ trưng bày bằng kính, chỉ là vẫn còn một vài chỗ chưa có bảng tên. Mễ Dương khá là quen thuộc với chỗ này, nhỏ giọng giảng giải cho Ngô Sương nghe, thi thoảng, Ngô Sương lại hỏi cậu một vài câu hỏi mà ít được người khác để ý tới, đa số cậu đều có thể giải đáp được cho cô ấy, còn không thì sẽ lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Ngô Sương cười nói: “Hóa ra cũng có cái mà cậu không biết cơ à?”

Mễ Dương thản nhiên đáp lại: “Tôi không có hiểu biết sâu rộng được như anh Miêu Lương. Anh ấy giỏi lắm luôn. Cô có thể nhớ kỹ mấy câu này rồi tí nữa ra kia hỏi lại anh ấy. Đến cả giáo sư Chương nhà chúng tôi còn nói trong bụng anh Miêu là nguyên cái tiệm tạp hóa đó, cái gì anh ấy cũng biết một chút, chớp chớp mắt là có thể kể cho cô nghe một câu chuyện xưa, còn nhanh hơn cả tra máy tính nữa mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play