Vương Binh nhìn sang chỗ Bạch Lạc Xuyên, cảm thấy giống như đang nghiệm thu công việc vậy, cậu ta xoa xoa tay hỏi anh: “Bạch Lạc Xuyên, không phải hôm trước cậu nói có trò chơi mới nhất mang từ Thượng Hải đến sao? Cho tớ mượn chơi mấy ngày đi.”

Bạch Lạc Xuyên đáp: “Không cần mượn, tớ tặng cho các cậu luôn.”

Anh rất thích cảm giác ngồi trên chiếc xích đu này, không muốn rời đi thế nên Bạch Lạc Xuyên đã nhờ người khác đi lấy đồ giúp. Trên tay người đó xách một túi đồ đầy tràn, trông rất nặng nề đi tới, trong túi đều là đồ vật hình vuông, giống như một chiếc hộp vậy. Phù Kỳ Sinh là một người ít nói, nhưng bình thường lúc mẹ của nhóc ấy làm việc ở nhà cũ của nhà họ Bạch, nhóc ấy cũng thường đến giúp đỡ. Vậy nên vừa nhìn thấy người nọ xách nặng như thế, nhóc ấy lập tức chạy qua xách hộ, cùng nhau mang đồ tới.

Phù Kỳ Sinh rất mạnh, nhóc ấy xách đồ có vẻ còn nhẹ nhàng hơn cả người lớn, nhóc ấy vừa ước lượng sức nặng vừa cúi đầu xem thử, vẻ mặt hơi kỳ quái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play