Bạch Lạc Xuyên mặc áo lông giống với Mễ Dương, lúc đi tới trước mặt cậu còn thở hồng hộc, giống như vừa mới chạy tới tìm cậu, đầu tiên là nhìn cậu từ trên xuống dưới, sau đó cau mày nói: "Em đi đâu vậy? Anh nghe nói bọn họ trở về mới ra ngoài tìm em, bọn họ nói em xuống xe, trong nháy mắt đã biến mất."

Mễ Dương nhìn cậu hồi lâu mới định thần lại, cười cong mắt, nhào tới ôm lấy cậu thật chặt.

Lửa giận trong lòng Bạch Lạc Xuyên đột nhiên bị dập tắt, cậu giơ tay ôm lấy Mễ Dương, dùng sức một chút ôm cậu dính chặt vào trong ngực, nhỏ giọng nói: "Anh còn tưởng em mất tích rồi."

Mễ Dương cười nói: "Sao có thể chứ, em mới vừa đi dạo một vòng tiện thể gọi điện thoại cho anh." Ôm một chút rồi nhanh chóng tách ra, Mễ Dương nắm cổ tay Bạch Lạc Xuyên dắt về phòng cậu ở, vừa đi vừa hỏi: "Sao anh lại tới đây? Hôm qua cũng không nói với em, nếu không em đã không ra ngoài, ở chỗ này chờ anh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play