Trần Bạch Vi dẫn bọn họ đi vào, mọi người ở một chỗ tạm bợ đơn sơ, nhiều lắm chỉ tính là chỗ che mưa che gió. Một phòng khác tương đối tốt thì dùng để chứa các loại máy móc. Đây đều là những dụng cụ tinh vi công nghệ cao do giáo sư Chương cố ý xin mang tới đây, dùng để phân tích mẫu vật, không nỡ để nó hư hao chỉ một chút. Ông ấy có thể đồng cam cộng khổ với học sinh nhưng không nỡ để những máy móc này bị hư tổn dù chỉ một chút.
Trước chỗ bọn họ ở có ba chiếc xe jeep, tạm thời dọn dẹp lại thành phòng ở, chắp vá thêm mấy cái bàn gỗ phủ vải trắng lên, trên đó là một vài văn vật vừa mới được sửa xong. Giáo sư Chương dẫn theo học sinh của mình nói gì đó, nhìn thấy bọn họ đi tới thì dừng lại nói: "Trở về rồi hả."
Trần Bạch Vi dẫn người đi, chỉ mới qua một buổi tối đã quen thuộc, có thể giới thiệu bọn họ vô cùng lưu loát với giáo sư Chương. Hơn nữa còn có thể nói ra thế mạnh của riêng từng người: "Thầy, đây là mấy học sinh bên chỗ chú Tôn. Đây là Thiền Tịnh, nghiên cứu sinh năm hai, kiến thức cơ bản vững chắc, khả năng quản lý cũng không tệ. Đây là Mễ Dương, nhỏ tuổi nhất, cái gì cũng biết sửa, trong nhà cũng có người là người trong nghề, từ tiểu học đã bắt đầu, bản lĩnh tầm mười năm. Đây là học sinh theo ngành tranh sơn dầu của chú Tôn, đang là nghiên cứu sinh năm nhất, rất biết cách lựa chọn và phối màu..."
Mấy người trẻ tuổi ở trước mặt Trần Bạch Vi còn có chút không phục, nhưng tới chỗ giáo sư Chương cũng nhịn không được mà trở nên kích động. Phàm là những người học chuyên ngành này hay tiếp xúc với các công việc liên quan đều đã nghe qua danh tiếng của lão Chương, có không ít tài liệu đều do thầy Chương phụ trách biên soạn, nghe nói còn là người đi đầu trong lĩnh vực này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT