Lòng Trung Thành Của Anh

chương 4


1 năm

trướctiếp

Khi đến đồn cảnh sát, họ phát hiện ra 2 cô bạn thân của tôi đã đặt một khách sạn giá rẻ, không ngờ lại lọt vào một đường dây tội phạm. 

Để thoát khỏi bị tình nghi, chúng tôi phải chứng minh được là mình không biết đến chuyện này. 

“Chúng tôi” ở đây bao gồm cả tôi, 2 người bạn thân, cũng như tập thể người yêu cũ.

Chu Tùy ngồi vào chiếc ghế bên cạnh và nhìn tôi chằm chằm.

Ngay khi bài đăng "Thiếu một chân mạt chược" cùng với tin nhắn của 3 người yêu cũ xuất hiện, bầu không khí xung quanh càng trở nên kỳ lạ hơn nữa. 

Anh trai cảnh sát cầm sổ ghi chép rồi thở dài, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

"Em nói em đăng nhầm, anh có tin không?"

Chu Tùy liếc nhìn điện thoại của tôi, ngay thời điểm đó, tôi cảm thấy anh ấy giống như đang nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng mà những gì xảy ra tiếp theo, nếu gọi là thập đại cực hình của thời Mãn Thanh cũng không phải là quá đáng.

Anh ấy bắt tôi phải cho xem lịch sử trò chuyện với bạn thân. 

Tôi ôm đùi Chu Tùy khóc lóc “Anh muốn gi.ết em đấy à?”

Anh trai cảnh sát cười cười "Chị dâu, đây là quy định, xin thứ lỗi."

Mấy phút sau, Chu Tùy nhìn vào nhóm chat “Lũ q.ủy điên khùng” của chúng tôi rồi nhẹ nhàng nhướng mày. 

Bạn thân đầu tiên "Cậu và lão Chu sinh hoạt vợ chồng thế nào rồi?"

Tôi gửi một biểu tượng cảm xúc hình con cóc u sầu "Chín múi cơ bụng còn chưa được sờ múi nào."

Bạn thân số 2 "Không phải là 8 múi cơ bụng sao?"

Bạn thân đầu tiên "Chậc chậc, xem ra không đơn giản như vậy..."

Anh trai cảnh sát cố nhịn cười, biểu hiện vẻ mặt nghiêm túc hết mức có thể "Đội trưởng Chu, hay là anh tự xem nội dung phía sau đi?"

Chu Tùy hơi mím môi, ánh mắt nhìn tôi đầy ẩn ý, cuối cùng lạnh nhạt nói "Không cần."

Lịch sử trò chuyện của tôi bị đào lên.

Trước khi kết hôn, tôi không nói là đang sống cùng Chu Tùy. 

Kết quả là chỉ mới nhắn tin một hồi, tôi lại giống như “fan não tàn” của anh ấy, hở ra một cái là lại trầm trồ “Oa, Chu Tùy chồng của tớ đẹp trai quá đi."

Khuôn mặt của anh trai cảnh sát đỏ ửng như quả cà chua chín, cuối cùng mới trả điện thoại lại cho tôi. 
"Hiểu rồi, không cần kiểm tra nữa..."

Tôi cầm chặt điện thoại, cảm nhận được ánh mắt như thiêu như đốt của Chu Tùy, tôi cúi đầu xuống khóc không ra nước mắt. 

Như thế này có khác nào đem tôi ra hành quyết công khai?

Mà hình như Chu Tùy đã biết là tôi thích anh ấy rồi…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp