Lòng Trung Thành Của Anh

chương 3


1 năm

trướctiếp

Trời ơi là trời, tôi từ từ nhắm đôi mắt lại, nghe kiểu gì cũng ra đó là giọng nói của Chu Tùy.

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, tuy hơi xa cách nhưng lại khiến người khác cảm thấy an toàn. 

Nhưng giọng nói đó truyền vào tai tôi, chẳng khác nào một hồi chuông báo tử.

Tôi đột ngột cúi đầu xuống ôm chặt lấy gáy mình. 

Cầu trời khấn Phật phù hộ cho con qua được kiếp nạn, đừng để anh ấy chú ý đến con. 

Có trời mới biết được, tại sao một cảnh sát hình sự lại xuất hiện trong chiến dịch này?

Tay đua xe bắt đầu gào lên "Đồng chí cảnh sát, chúng tôi bị lừa".

Một viên cảnh sát nhìn anh ta cảnh cáo "Đội trưởng Chu, bốn người bọn họ đều đã bị khống chế. Cô gái đã kết hôn, anh có muốn thông báo cho chồng cô ấy không?"

Anh trai à, cầu xin anh đừng nói nữa. 

"Chắc chắn là cô ấy?"

Giọng nói của Chu Tùy vẫn trước sau như một, lạnh lùng như một tảng băng. 

Tia sáng của chiếc đèn pin rọi vào sau gáy tôi.

Anh ra lệnh cho tôi "Ngẩng đầu lên."

Tôi không dám cử động.

"Cô gái này, có trốn cũng vô dụng thôi, chúng tôi sớm đã biết mọi chuyện rồi." Anh trai cảnh sát bên cạnh giáo huấn tôi "Nhanh lên một chút, ngẩng đầu đi."

Tôi khóc không ra nước mắt.

Từng bước, chậm rãi... từ từ…

Ngẩng mặt lên.

Đèn pin chiếu rọi tất cả các góc ch.ết trên khuôn mặt tôi.

Chu Tùy cầm đèn pin nhìn tôi với ánh mắt thâm trầm, đôi đồng tử nhợt nhạt cũng khóa chặt trên người tôi.

Xung quanh im lặng nặng nề. 

Anh trai cảnh sát còn muốn nói thêm điều gì đó.

Chu Tùy đột nhiên lên tiếng "Lại đây."

Hai chân tôi nhũn ra, chỉ biết bất lực ngồi xổm xuống đất "Em... chỉ muốn chơi mạt chược."

Anh ấy nghiến răng hàm, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, lần này gọi cả tên lẫn họ của tôi "Tống Thù, lại đây."

Tôi rón rén đến trước mặt Chu Tùy, cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn hết mức có thể.

"Chồng…"

Chu Tùy đứng tại chỗ, đút tay vào túi rồi cười khẩy. 

"Ồ, em còn nhớ là đã có chồng?"

Anh trai cảnh sát nhất thời ch.ết nghẹn "Đội trưởng Chu, đây là... chị dâu?"

Chu Tùy nhìn anh ta một cái, sau đó nắm lấy cổ tay tôi và ném tôi vào phòng.

Anh lạnh lùng nhìn tôi "Ở trong đây đợi, cấm đi ra ngoài."

Nói rồi Chu Tùy đóng sầm cửa lại. 

Hai người bạn thân rón rén lại gần "Gọi đến 3 người yêu cũ, còn gọi cả chồng đến đây, không hổ là Tống Thù."

Tôi khổ sở kêu lên một tiếng, bất lực ngã xuống giường.

Bên ngoài truyền đến tiếng sập cửa, còn có tiếng đánh nhau, ầm ĩ như một bãi chiến trường, cả người tôi lại rơi vào tuyệt vọng. 

Xong đời rồi, nếu Chu Tùy đề nghị ly hôn, tôi có nên đồng ý hay không…

Nửa giờ trôi qua, không gian dần dần trở nên tĩnh lặng. 

"Cốc cốc cốc…"

Cùng với tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

Tôi vừa mở cửa ra, cả hành lang đã trở thành một đống hỗn độn. 

Chu Tùy đứng trong bóng tối "Đi với anh đến đồn cảnh sát."

Tôi nhìn không rõ vẻ mặt của Chu Tùy, cũng không thể làm gì khác ngoài ngoan ngoãn cúi đầu đi theo anh ấy. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp