Dịch: Puh
Tôi sinh ra ở một huyện thành vô cùng kỳ quái.
Mỗi tháng 4 ở huyện này, sẽ có 3 người chết.
Hồi nhỏ tôi đã từng rất sợ hãi.
Nhưng bố nói cho tôi biết, tôi không cần sợ cũng không cần lo gì.
Người chết luôn luôn là người không sinh ra và lớn lên trong huyện này.
Khi tôi 15 tuổi, mẹ tôi đã chết.
Bà ấy bị bóp cổ chết.
Nhưng trên cổ của bà lại chẳng hề có dấu vết bóp cổ.
Một người đang sống, vô thanh vô thức bị bóp cổ chết trong khi ngủ.
Từ lúc đó, tôi bắt đầu thấy bố tôi có gì đó không đúng.
Tôi, bố tôi và người trong huyện này, tổ chức một nghi lễ cho tôi.
Tôi nhìn thấy một con vật rất lớn.
Bọn họ nói, đó là thần mà sau này tôi phải thờ phụng.
Trong đầu tôi chợt có loại ngôn ngữ vô cùng kỳ lạ.
Dường như tôi đứng ở vũ trụ, nhìn thấy quá khứ, hiện tại và tương lai.
Tôi bắt đầu chấp nhận nghi thức hiến tế hàng năm.
Vì để có con nối dõi, tôi đã thi vào một trường đại học ở nơi khác.
Trong trường, tôi quen một người con trai, Lý Hãn.
Lúc ở bên anh ấy, những cảm xúc không hay trong đầu tôi đã tiên tán sạch sẽ.
Tôi còn đưa anh ấy về huyện, không cách nào ngăn được mệnh lệnh của thần.
Tôi thường có trạng thái vô cùng mâu thuẫn, tôi biết Lý Hãn là tế phẩm, nhưng tôi lại không có cách nào ngừng yêu anh ấy.
Cuối cùng, tôi cảm nhận được chỉ thị của thần.
Tháng 4 năm nay, Lý Hãn sẽ trở thành tế phẩm cho thần.
Trong đầu tôi thường sẽ xuất hiện âm thanh ‘giết hắn đi’.
Tôi không có cách nào ngừng lại những hành động kỳ lạ, lại vô thức yêu anh ấy hơn.
Khi thấy anh ấy bị cảnh sát đưa đi, tôi biết anh chắc chắn phải chết.
Tôi đã có một quyết định đáng sợ, tôi muốn phản kháng thần.
Có lẽ, trên thế giới này có sức mạnh không thể nào phản kháng.
Sợ gì chứ, cùng lắm thì, bì sao nổi tình yêu chứ.
THE END!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT