Khi ký hợp đồng với Kinh Môn, Lam Ái đã đi cùng với Trần Quân. Ban đầu thấy Lam Ái thì ông ta có chút ngạc nhiên vì sợ hãi.

Nhưng Lam Ái lại mỉm cười nhẹ.

“Hợp tác vui vẻ”.

“Phải, phải hợp tác vui vẻ”. Giám đốc Kinh Môn cũng chỉ mong họ sớm rời đi mà thôi.

Trời ạ.

Cô gái này ông ta biết, chủ mẫu Ngọc thị đó! Là gia tộc bao đời nay đứng vững trong giới tài chính.

Là người mà ông ta có muốn hợp tác cũng không bao giờ dám nghĩ đến đâu!!

“Bạn trai của tôi muốn lập nghiệp, mong là ông hãy chỉ bảo cho anh ấy thêm”. Trần Quân ra ngoài trước để lấy xe nên Lam Ái liền nói với ông ta.

Một là cảnh cáo, nếu mà ông ta có ý xấu gì thì cô sẽ không tha. Nhưng nếu có lòng tốt thì ông sẽ không thiệt phần nào.

“Tôi biết rồi, tôi biết rồi”. Ngu hay sao mà không biết chứ, chỉ cần cô ấy búng tay một cái thôi, thì cái công ty nhỏ bé này của ông làm sao trụ vững được, hay thậm chí còn biến mất không ai hay.

Thôi vậy, nghe lời họ biết đâu thì sẽ thành công, nên ông ta đành phó mặt cho trời vậy.

Hai người họ hợp tác với nhau, dự định là tháng sau sẽ đưa lên sản phẩm đầu tiên ra thị trường. Nếu như thành công thì các sản phẩm liên tiếp điều được đưa ra.

Ngày sản phẩm ra mắt, ba người bạn cùng phòng của cậu điều đi đến công ty Kinh Môn để theo dõi.

Trần Quân ngồi trên sân khấu, ăn mặc tươm tất trả lời đầy đủ về công dụng của rô bốt quét dọn nhà cửa của họ.

“Như mọi người cũng đã nhìn thấy rồi đó, nó giúp ít cho chúng ta rất nhiều và đỡ tốn thời gian khi mà cả gia đình đều đi làm việc”.

Trên màn hình chiếu là một chiếc hộp mỏng nhỏ, tự động xoay chuyển khi mình dọn dẹp nhà cửa, ban đầu nó chỉ là một chiếc hộp nhỏ thôi, nhưng khi dọn dẹp các rác thì nó dần lớn lên thêm.

Dọn dẹp xong thì quay người vào một gốc để chờ người bỏ các rác thải không dùng đến ra.

Có một điều đặc biệt là khi nó hút vào các mảnh kim loại thì đều phân bố ra một vị trí khác, để cho người nhà có thể dễ dàng tìm kiếm hơn.

Các phóng viên nhìn đoạn video đó mà tròn mắt dẹt vì sản phẩm này.

Nó chỉ mất công một chút là khi muốn dọn dẹp thì mình ấn nút dọn dẹp mà thôi, còn lại thì mặc nó.

Đúng như Trần Quân nói, nếu có được nó thì công việc dọn dẹp nhà cửa của họ sẽ đỡ tốn rất nhiều thời gian hơn, thay vào đó thì họ có thể làm được những việc khác nữa.

Quan trọng hơn là các bà nội trợ hay ông nội trợ đều thích nó. Nó như một người thân trong gia đình vậy đó.

Ngoài ra còn có thêm máy rửa chén. Cũng hay không kém, mọi người nhìn mà chỉ mong có một cái máy cho nhà mình thôi.

Giám đốc Kinh Môn và Trần Quân thấy mọi người thích như vậy thì biết mình đã thành công rồi.

Là sản phẩm của họ đưa ra, lợi nhuận năm - năm, tính ra mình cũng đâu có thiệt đâu nhỉ. Nếu mà thành công thì đôi bên điều có lợi.

Giám đốc Kinh Môn âm thầm đánh giá Trần Quân, huống chi bên cạnh cậu ta còn có Ngọc Lam Ái và Hoàng Nhất Hoà.

Điều không phải ngọn dầu cạn. Thêm Thế Nhân và Nguyễn Nam tuy chưa từng ra mặt nhưng ông ta cũng biết hợp tác với họ là một điều đúng đắn nhất.

Như vậy thì ông ta cũng không lo phá sản rồi.

Nhưng bước ban đầu họ không đưa ra nhiều sản phẩm lắm, trên sân khấu chỉ có vài chiếc hộp mà thôi.

Nhiển nhiên họ sẽ tặng ngẫu nhiên. Còn những người khác mà muốn mua thì phải đợi khi sản phẩm hoàn thiện hơn bước nữa.

Đương nhiên giá cũng không hề rẻ, nhưng hiện tại nếu ai thích và muốn cọc thì sẽ được giảm 15%.

Nguyễn Nam cùng với kế toán bên Kinh Môn nhận các địa chỉ và số điện thoại để lưu lại.

...

Tuyết Thanh đang ăn kem thì thấy Trần Quân và anh ba của mình trên ti vi thì vui sướng không thôi. Không ngờ, Trần Quân lại tài giỏi như vậy cơ chứ.

“Em ăn ít thôi, em xem ti vi đã được hai tiếng rồi đó”. Minh Hoàng Lễ liền tắt nó.

“Anh, Trần Quân giỏi thật đó ạ, cứ như thế này cậu ấy sẽ thành công thôi”.

“Ừm, sản phẩm đó được nhiều người thích, nếu duy trì được trạng thái thì sẽ thành công thôi”. Anh lấy hộp kem trên tay vợ mình xuống và nhét bình sữa vào tay cô để cho con uống.

Tuyết Thanh thấy cũng rất đúng, thôi kệ đi, mình lo cho con mình vậy. Bé cưng đói rồi nè.

Minh Hàm Duyên đã được năm tháng tuổi, bụ bẫm hơn trước rất nhiều, vốn dĩ ba tháng họ đã có thể ân ái nhưng anh lo ngại sức khoẻ cho vợ mình nên đến tháng thứ tư mới làm lại.

“Sắp tới anh đi công tác ở Anh vài hôm, đúng hơn là hai tuần, em với con ở nhà ngoan nhé.” Anh căn dặn, vì tính vợ anh, anh biết, cô còn mê chơi lắm, ra đường là có bao nhiêu thằng say mê.

Đã vậy cô còn mới sinh con, thân người đầy đặn quyến rũ hấp dẫn đến lạ thường. Để cô ở nhà anh không yên tâm lắm, nhưng nếu mang đi thì con của họ tạm thời vẫn chưa thể đi lên máy bay được.

“Vâng ạ”. Tuyết Thanh gật đầu. “Bé ngoan mà”.

“Ừm ngoan”. Anh không ngại vạch trần vợ mình đâu. Nhưng ai bảo cô là vợ anh chứ.

- ---

Một ngày dài đầy mệt mỏi cũng xong, sản phẩm được mong chờ khá nhiều điều đó khiến cho Trần Quân mà mọi người điều rất vui.

Nhưng người vui nhất lại là giám đốc của Kinh Môn, bọn họ vốn đang khó khăn cần bức phá thì Trần Quân lại tìm đến, ban đầu ông ta có chút nghi hoặc nhưng sau khi nghe họ đưa ra kế hoạch chi tiết và sản phẩm thì ông liền đồng ý hợp tác ngay.

Nếu mà bỏ lỡ thì ông ta sẽ hối hận đó.

Đúng như dự đoán, nó thành công một cách ngạc nhiên là lợi nhuận sẽ sớm có mà thôi.

Nhưng bên vui thì cũng có người buồn, không còn ai khác đó là công ty Hà Nam. Khi thấy Trần Quân hợp tác với Kinh Môn thì ông ta tức điên lên, không ngờ cậu lại thay đổi như vậy.

Không biết lợi nhuận như thế nào, nhưng tìm đến một công ty đang trên vực phá sản liệu đây có phải là một cách hay?

Người của ông ta đã đi theo Trần Quân mấy tháng nay, biết được cậu cũng tìm rất nhiều người nhưng điều thất bại nên ông ta mong chờ Trần Quân sẽ đến tìm mình khi đó tha hồ ép giá còn tám - hai hoặc chín - một.

Vì khi đó ông ta tin với một đám người nhãi con như vậy thì làm được gì chứ.

Xem ra…

“Cậu có cách nào không?”. Ông ta hỏi trợ lý của mình.

“Ông chủ cũng nhìn thấy rồi đó, sản phẩm của họ rất tốt, hay là mình đến thu mua luôn Kinh Môn đi? Như vậy thì mọi sản phẩm đều là của chúng ta”.

Nhưng ông ta lại lắc đầu. “Kinh Môn đang dần lấy lại hào quang, không dễ động đến đâu. Trước tiên cậu tìm đến Trần Quân nói chuyện đi, nếu không được thì…”. Ông ta làm động tác cắt cổ.

“Vâng”. Tên trợ lý cũng không phải là loại người đàng hoàng gì chuyên dùng bạo lực mà thôi. “Ông chủ yên tâm”.

Sau đó thì hắn rời khỏi phòng làm việc, không lâu thì nhận được một triệu đô từ ông chủ của mình.

Hắn liền suy tính cách khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play