Hào Quang Nhân Vật Phụ

Chương 2: Thế Giới 1 - Xuyên Thành Lốp Xe Dự Phòng Trong Văn Tình Yêu


1 năm


Edit: Cá Mặn (◍•ᴗ•◍)
▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭


Sáng hôm sau, Diệp Du đã thu dọn đồ đạc xong hết, sau đó đợi anh trai của nguyên chủ đến đón mình.


Nghe thấy tiếng gõ cửa, Diệp Du đứng dậy mở cửa, liền nhìn thấy người ngoài cửa, gọi một tiếng: "Anh."


"Đều đã thu dọn xong hết chưa?" Diệp Tùng nhìn Diệp Du hỏi.


"Những gì nên mang đi đều thu dọn xong, những gì không nên mang đi thì không cần thu dọn." Diệp Du nghiêng đầu chỉ vào chiếc vali trong phòng.


Diệp Tùng đi vào, nhấc chiếc vali lên rồi đi ra ngoài "Đi thôi."


Diệp Du đem cửa phòng đóng lại, sau đó đi theo.


Trời vừa rạng sáng Diệp Tùng liền lái xe từ nhà đến đây, khi đến nơi thì cả nhà vẫn chưa ai dậy, là người giúp việc ra mở cửa cho anh. Khi hai người bọn họ đi xuống, vừa lúc đụng phải ông Diệp rời giường chuẩn bị đi đến nhà ăn ăn sáng.


"Ông nội." Khi Diệp Tùng nhìn thấy ông Diệp, liền đứng yên và chào hỏi ông.


"Đây là muốn làm gì vậy?" Ông Diệp nghiêm mặt nhìn chiếc vali trong tay Diệp Tùng.


"Con đến đón Diệp Du trở về." Diệp Tùng trả lời không kiêu ngạo không siểm nịnh, trên mặt cũng không có bất kì biểu cảm nào.


"Sao nào? Anh làm mất mặt nhà họ Diệp chúng ta lớn như vậy, bỏ đói anh hai ngày cũng không chịu nổi sao?" Ông Diệp nhìn Diệp Du mắng: "Đã không chịu nổi thì đừng làm những việc đáng xấu hổ đấy! Anh coi nơi này là nhà nghỉ ư anh muốn tới thì tới, muốn đi thì đi hả?"


"Ông nội, con không biết vì nguyên nhân gì mà ông lại phạt Diệp Du nhịn đói hai ngày, nhưng mà hiện tại em ấy muốn trở về nhà của mình, ông cũng không thể ngăn cản không cho đi đúng không ạ?" Diệp Tùng đứng trước mặt che Diệp Du lại, nhìn thẳng vào ông Diệp nói.


"Tôi ngăn cản không cho đi?" Ông Diệp lạnh mặt nói: "Nó đi rồi thì càng tốt, tránh cho tôi cảm thấy phiền não, bất quá tôi nói cho hai anh biết, lần này đi rồi, thì sau này đừng có trở về nữa! Còn nữa, nếu sau này anh dám ở bên ngoài dùng danh tiếng của tôi làm chuyện mất mặt xấu hổ nào nữa, tôi liền đánh gãy chân anh!"


Những người còn lại trong nhà này cũng dậy, vừa mới sáng sớm liền nhìn thấy ông Diệp nổi giận đùng đùng với hai anh em Diệp Tùng và Diệp Du, họ đều đứng sang một bên xem náo nhiệt.


"Ông nội, con chưa bao giờ dùng danh tiếng của ông làm bất kì điều gì ở bên ngoài cả." Diệp Du bước ra từ phía sau Diệp Tùng, nhìn ông Diệp nói: "Trước nay không có, sau này cũng càng không có, nếu ông không yên tâm, ông có thể đăng báo công khai cùng con đoạn tuyệt quan hệ, và nói cho mọi người biết sau này con làm bất cứ việc gì cũng không liên quan đến ông và gia đình này. Hôm nay sau khi rời khỏi nơi này, con sẽ không chủ động bước vào nơi này nửa bước và cũng hy vọng ông hoặc là những người khác trong gia đình này cũng đừng tìm chúng con nữa. Bắt đầu từ hôm nay, ba mẹ con, anh con và con, đều không có bất kì quan hệ gì với ông và nhà này nữa."


"Đi thôi, anh" Diệp Du nói xong liền đi ra ngoài.


"Diệp Du!" Diệp Thần đột nhiên gọi Diệp Du lại, sau đó nhìn cậu bất đắc dĩ nói: "Em thật sự muốn rời đi sao? Trước đó không phải em nói muốn sống ở đây cho đến khi kết hôn sao? Em mau xin lỗi ông đi, ông sẽ cho em ở lại."


Diệp Du xoay người, nhìn Diệp Thần nói: "Cảm ơn anh đã cho tôi thịt khô, cũng giúp tôi cảm ơn Đỗ Hạo vì đã tặng sáp hoa cho tôi, những thứ đó, tôi đều để nguyên vẹn trong phòng không đụng vào. Sau khi tôi rời khỏi đây, tôi sẽ không giúp anh che giấu chuyện hai người đã ở bên nhau nữa, cũng sẽ không thay anh bị mắng nữa, đây là lần cuối cùng tôi nói những lời này, tốt nhất anh nên nhớ kỹ." 


Sắc mặt Diệp Thần cùng ba mẹ cậu ta đột nhiên thay đổi, đồng thời nhìn về phía ông Diệp, mà ông Diệp thì lại sửng sốt một chút, sau đó nhíu mày nhìn Diệp Du, ba mẹ của Diệp Thần thở phào nhẹ nhõm khi thấy ông Diệp không tin lời Diệp Du nói.


Mẹ của Diệp Thần, Tô Bình nhìn Diệp Du vô cùng tức giận nói: "Cậu đang nói nhảm nhí gì vậy? Cậu giấu giếm điều gì, tại sao lại thay Diệp Thần bị mắng? Chính bản thân cậu làm việc xấu lại muốn đổ lỗi cho tiểu Thần nhà chúng tôi? Cậu nghĩ rằng ông nội sẽ tin một lời nói dối ngu ngốc như vậy sao?"


"Em không thể cùng cái nhà này nói đạo lý được đâu, cùng bọn họ phủi sạch quan hệ mới là cách làm đúng đắn nhất, đi, anh dẫn em về nhà, từ nay về sau chúng ta sẽ không bao giờ bước vào nơi này một lần nào nữa." Diệp Tùng nắm tay Diệp Du đi ra ngoài.


Diệp Du lên xe Diệp Tùng, sau khi xe ra khỏi khu nhà. Diệp Tùng nhìn Diệp Du từ kính chiếu hậu, phát hiện trên mặt và trong mắt Diệp Du, không có nửa điểm lưu luyến và không tha đối với nơi này, anh liền hỏi: "Thật sự quyết định sau này cũng không đến đây ở? Em có thể kiên trì được trong nửa năm không?"


Diệp Du cười nói: "Anh quá coi thường em, sau này cho dù bọn họ mời em đến, em cũng sẽ không đến đây nữa."


"Thật sao?" Diệp Tùng vẫn có chút hoài nghi, dù sao trước đó bất kể anh cùng ba mẹ khuyên thế nào, Diệp Du vẫn nhất quyết ở chỗ ông Diệp, cho dù có chịu uất ức thế nào đi nữa cậu vẫn thà trốn trong một góc nào đó để khóc chứ không chịu về nhà "Làm sao em lại nghĩ thông rồi?"


"Tức giận quá nhiều, tức đến đại não đều trở nên thông suốt, nhà người khác có tốt đến mấy cũng không thể nào tốt bằng nhà mình. Bây giờ em đều nghĩ thông rồi, mới cảm thấy mình trước kia vừa ngốc lại vừa xuẩn nữa chứ, ở nhà có phúc không hưởng, lại muốn chạy tới nhà bọn họ để bị khinh thường."


"Sau khi em trở về, hãy nói với ba mẹ rằng sau này em sẽ ở nhà, không bao giờ tới nhà ông nội ở nữa, không biết bọn họ sẽ hạnh phúc đến mức nào đâu." Trong lòng Diệp Tùng, cũng bởi vì lời nói của Diệp Du mà cảm thấy vô cùng vui mừng, vui mừng vì cuối cùng em trai mình cũng đã hiểu ra rồi.


Hai ngày này, cậu đã từ trong ký ức của nguyên chủ mà biết được, thế giới này, đã không còn là thế giới cùng thời không mà cậu vốn ở nữa, sau khi triều đại Khải Vân, triều đại phong kiến cuối cùng của đất nước này, đã bị diệt vong, thì người từ mọi tầng lớp trong xã hội này muốn tập hợp quân đội để trở thành người thống trị quốc gia này. Sau hơn 20 năm nội chiến, phần lớn phạm vi của đất nước, đã khôi phục hòa bình và ổn định, hiện tại đang trong giai đoạn phát triển, và bắt đầu giới thiệu các loại khoa học kỹ thuật và công nghệ hiện có, và đang trong giai đoạn tiến tới hiện đại hóa.


Nói cách khác, thế giới này đang ở trong thời đại tiến bộ hơn nhiều so với thời cổ đại, nhưng lại lạc hậu hơn nhiều so với thời hiện đại. Bất kể nhìn từ góc độ nào, Diệp Du vẫn hy vọng có thể trở về thế giới ban đầu, nơi công nghệ đã khá tiên tiến, cậu thật sự hy vọng rằng bây giờ mình chỉ đang nằm mơ, và cậu vô cùng mong đợi có thể từ trong mơ tỉnh lại.


Diệp Thần là nhân vật chính trong cuốn sách cậu từng xem trên máy bay, mà nội dung câu chuyện trong cuốn sách đó chủ yếu kể về chuyện tình yêu giữa Diệp Thần cùng Đỗ Hạo. Tổ tiên nhà họ Diệp cùng nhà họ Đỗ đã kết thù từ lâu vì vậy nên nhà họ Diệp mới định ra quy củ không cho kết thân hay kết hữu với nhà họ Đỗ, nhưng cụ thể là vì chuyện gì mà kết thù, thì đã không còn ai nhớ rõ.


Tóm lại, bởi vì nhà họ Diệp có quy củ như vậy, nên sau khi Diệp Thần cùng Đỗ Hạo yêu nhau, không thể không giấu người trong nhà cũng gạt người khác lén lút yêu đương. Nói đến đây, phải nói một chút, thế giới này khác với thế giới ban đầu của Diệp Du, một trong những điều khác biệt ở thế giới này là ngoài nam giới và nữ giới ra, còn có giới tính thứ ba ở giữa nam và nữ, người thuộc giới tính này cấu tạo cơ thể là nam giới nhưng lại có thể mang thai. Bởi vì điều này nên những người giới tính thứ ba có thể kết hôn với nam giới.


Sau khi đến thế giới này, Diệp Du cảm thấy khó chấp nhận được việc mình lại xuyên vào người mang giới tính thứ ba, nhưng khi cậu cẩn thận suy nghĩ lại, cậu đã sống hơn hai mươi năm nhưng chưa từng động tâm với bất kể ai, bất luận là nam hay nữ cậu một chút cảm giác đều không có. Cậu trước kia chưa từng suy nghĩ qua, mình thích con gái hay con trai, đột nhiên vừa nghĩ, cậu kinh ngạc phát hiện chính cậu cũng không biết đáp án. Rồi cậu nghĩ đây có lẽ là sự sắp đặt của ông trời. 


Cậu luôn được bạn bè gọi là con cưng của trời, từ nhỏ đến lớn đều là thuận buồm xuôi gió, chưa từng gặp phải bất cứ chuyện gì có thể gọi là xui xẻo. Nhưng cậu không ngờ, lần này ông trời lại chơi lớn đến vậy, cậu không những gặp phải tai nạn máy bay mà còn được  du hành đến thế giới trong một cuốn sách nữa chứ.


Hơn nữa, nhân vật cậu xuyên qua lại là một người cam tâm tình nguyện làm lốp xe dự phòng, để làm nổi bật tình yêu tốt đẹp của người khác. Tuy nhiên, diễn biến hiện tại dường như có một chút khác biệt so với những gì cậu thấy trong sách, tính cách lương thiện tốt bụng của Diệp Thần dường như có một chút sụp đổ.


Theo cốt truyện ban đầu, lẽ ra Diệp Thần cùng Đỗ Hạo lén lút yêu đương, sau đó bị Diệp Du ghen tị với Diệp Thần nên đem chuyện hai người yêu nhau công khai ra ngoài. Hai người phải đối mặt với tình cảnh bị buộc phải chia tay. Nhưng sau khi hai người trải qua rất nhiều chuyện khó khăn, cũng khiến nhiều người xung quanh cảm động, lãnh đạo của hai người đều tự mình ra mặt vì hai người cầu tình, sau đó được như ý nguyện kết hôn. Mặc dù sao khi kết hôn cũng có không ít mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống, nhưng cũng chỉ là ồn ào nhỏ mà thôi, hai người cũng mau chóng hòa giải, sau đó lại tiếp tục ngọt ngào.


Mà nhân vật Diệp Du này, thì lại tìm mọi cách để phá hủy mối quan hệ yêu đương của họ, tại thời điểm họ không thể không chia tay và đối mặt với thử thách lớn nhất thì nguyên chủ Diệp Du này lại cam tâm tình nguyện làm lốp xe dự phòng. Sau khi Diệp Thần cùng Đỗ Hạo kết hôn, Diệp Du nghe theo sự sắp xếp của ông Diệp và kết hôn với người mà cậu không yêu nhưng cậu cũng không vì thế mà hết hy vọng, cậu vẫn cố gắng tìm mọi cách để hãm hại Diệp Thần sau đó bị mọi người chán ghét, cuộc hôn nhân không hạnh phúc của cậu trái ngược với cuộc hôn nhân hạnh phúc của Diệp Thần, và cuối cùng kết thúc trong bi kịch.


Nhưng diễn biến hiện tại, là Diệp Thần nhờ Diệp Du gánh tội thay, sau đó lợi dụng Diệp Du để che giấu chuyện tình cảm giữa cậu ta cùng Đỗ Hạo. 


Diệp Thần và Diệp Du đều là thành viên của đoàn Văn Công, bình thường đều ở trong ký túc xá của đoàn, họ chỉ được về nhà ở khi có nghỉ phép hoặc được xin phép nghỉ. Mặc dù hai người vẫn là tân binh chưa đầy một năm, nhưng Diệp Thần vì biểu hiện xuất sắc, mà đã có được nhiều lần cơ hội biểu diễn, là tồn tại mà tất cả các tân binh đều hâm mộ, cũng là đối tượng ái mộ của rất nhiều binh lính. 


Một đêm trước kỳ nghỉ lễ, Diệp Thần lén chạy ra ngoài, cậu ta và Đỗ Hạo gặp nhau ở nơi đã hẹn, hai người lén lút hẹn hò, Diệp Thần thuận tiện đưa cho Đỗ Hạo một chút đồ vật. Nhưng là hai người không cẩn thận bị binh lính tuần tra phát hiện ra, sau đó Đỗ Hạo liền để Diệp Thần nhanh chóng rời đi, còn bản thân anh ta thì bị binh lính tuần tra bắt đi tra hỏi.


Kỳ thực, việc hai người bí mật hẹn hò cũng không tính là chuyện to tát gì, bởi vì cả hai không gặp nhau trong giờ giới nghiêm, cũng không gặp nhau trong khu vực cấm, vào buổi tối cũng thường xuyên có binh lính được nghỉ ngơi họ sẽ ra ngoài gặp đối tượng hoặc người nhà, chỉ cần không vi phạm vi định, trên thực tế đều được ngầm chấp thuận.


Nếu như bị binh lính tuần tra gặp phải, chỉ cần xuất trình giấy tờ tùy thân ra để kiểm tra một chút là được, nếu chuyện hai người yêu nhau hẹn hò bị truyền ra, không tính là chuyện gì lớn, nhiều nhất là bị chê cười một đoạn thời gian rồi thôi. Nhưng cố tình Diệp Thần lại bỏ chạy, cho nên dựa theo quy định Đỗ Hạo cần thiết phải bị mang đi dò hỏi anh ta đã gặp ai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play