24. Tôn sư trọng đạo

Độc tem

Bước sang nửa thu, gió không còn ấm áp mà chuyển sang lạnh lẽo. Tôi lười biếng dựa vào sô pha ngoài phòng khách nheo mắt nhìn xem hai người đàn ông kia đang làm gì. Thú thật tôi cảm thấy một người đã trưởng thành như Ma Thanh Từ muốn thích ai, muốn gả cho ai cũng là chuyện riêng của cô ấy, tại sao cứ phải làm rối lên như thể cô nàng bị mù? Song, trong lòng tôi quá rõ Khưu Nhiễm Trạch không phải thứ gì tốt đẹp, chí ít từ lúc lựa chọn vứt bỏ tôi, hắn ngang hàng với kẻ cặn bã.

"Đói bụng rồi ha? Bận rộn cả ngày trời, tôi gọi đồ ăn ngoài nha?" Bận từ sớm đến tối, tôi thấy bọn họ gọi điện thoại hết cuộc này tới cuộc kia, hình như đang liên lạc người đại diện của nữ thần và phóng viên của mấy tạp chí báo chí nào đó. "Hay là hai người muốn ăn gì? Tôi nấu."

"Được rồi, cô thì nấu ra được gì? Đi gọi đồ ăn ngoài, muốn ăn gì thì gọi 3 phần." Ma Thanh Thái để điện thoại di động xuống quay đầu nói một câu rồi lại lại tiếp tục bận việc.

"Vậy tôi đặt đại đó nha, tiểu Giới cậu thì sao?"

"Tôi giống anh họ. Được rồi, tiểu Tường, chị muốn đi cửa hàng tiện lợi mua nước không? Tôi đi với chị." Lời còn chưa nói hết, Vương Giới đã bị Ma Thanh Thái cho một phát mạnh vào sau đầu.

"Không biết lớn không nhỏ, gọi cô Tường hoặc là chị Tường! Là nhà chúng ta không có dạy dỗ hả? Lại dạy ra một đứa không ra hồn như cậu."

Cậu nhóc tuổi dậy thì bình thường đã quen lỗ mãng với tôi không ngờ Ma Thanh Thái lại coi trọng chuyện này. Ngày thường tôi cũng hay rống tên của hắn mà, cũng không thấy hắn giận dữ gì cả, sao lần này em họ của hắn gọi tên tôi lại làm hắn không vui.

''Anh họ em sai rồi, đừng đánh đầu em, đánh riết ngu đó." Xoa chỗ bị đánh cu cậu bĩu môi trông rất là ấm ức, ai oán nhìn tôi "Chị... Tường, chúng ta xuống cửa hàng tiện lợi mua đồ uống nha! Cả ngày không ra khỏi cửa thật là quá buồn chán."

"Được rồi, xuống mua nước thôi mà không cần làm tôi chết khiếp." nghe tiếng chị kia thật sự không mấy thiện cảm, nghe như tôi già lắm làm tôi cũng không thoải mái.

Tôi mở app bán đồ ăn, chọn combo sushi trong một nhà hàng Nhật "Ma Thanh Thái chúng ta ăn sushi được không?"

"Cô, một phần không tôm là được, tiểu Giới dị ứng." Giọng nói tuy đều đều nhưng có thể thấy hắn rất để ý thói quen ăn uống của cậu em họ.

Chỉ là làm anh mà phải luôn có thái độ, không để cho em trai làm nũng. Tôi vừa cười trộm vừa mang theo Vương Giới đang hơi cảm động ra cửa, tiến tới cửa hàng tiện lợi.

Vương Giới mặc áo sơmi của Ma Thanh Thái trông cứ như thiếu niên tung bay trong gió bên đường.

"Tiểu Giới, cậu với anh họ của mình luôn như vậy hả? Hắn thường xuyên nổi giận với cậu, hơn nữa cha mẹ cậu dường như cũng không hay nhúng tay vào chuyện của hai người." tôi tò mò đánh cậu ta một cái, vô cùng muốn biết câu trả lời.

"Đúng vậy, anh họ vẫn luôn đối xử với tôi như thế, thoạt nhìn trông rất bạo lực đúng không?"

Cậu ta cười nhẹ ánh mắt nhìn về phía đằng xa, "Nhưng trong lúc tôi sa sút nhất, cũng chỉ có anh ấy đứng về phía tôi. Cho nên cha mẹ tôi rất hổ thẹn với tôi, cũng rất biết ơn anh ấy, hơn nữa anh họ vốn là một người rất có năng lực, tương lai có thể tiếp nhận sự nghiệp của gia tộc trừ ảnh ra không còn ai nữa, với hai điều đó cha mẹ tôi sẽ không phản đối những quyết định của ảnh đâu."

"Là ý gì? Trong lúc sa sút nhất?"

"Hồi tôi học lớp 7, trong lúc cha mẹ tôi đòi li hôn, nói là cha tôi ngoại tình bên ngoài, mẹ tôi là một tiểu thư đài các, xuất thân tốt, tính tình dịu dàng nhưng tuyệt đối không chấp nhận chuyện này. Hai người cãi nhau khá lâu, bình thường thấy tôi cũng không vui vẻ gì, cảm thấy tôi là con của chồng trước dù ly hôn cũng phải mang tôi theo. Đúng lúc trường học có một giáo viên đổ tội tôi gian dối trong thi cử, nói tôi có đáp án giống hệt của một đứa bạn khác, mắng tôi không có phẩm hạnh, đạo đức, nhân nghĩa buộc tôi phải xin lỗi đối phương, còn muốn lưu lại tôi phạm phải lỗi lớn. Tôi không biết cầu cứu ai, chỉ có thể gọi cho anh họ lúc ấy đang ở Nhật Bản, không ngờ qua hôm sau ảnh đã về Đài Loan, điều tra lại toàn bộ sự việc, khiến cho bạn học kia chính miệng thừa nhận là trong lúc sắp xếp lại bài thi cho giáo viên đã lén sao chép đáp án của người khác, có một lần chép gấp quá không sửa lại một số công thức tính toán đã nộp bài cho giáo viên, nên mới bị phát hiện hai bài thi có cách giải giống hệt nhau." Ngữ điệu rất nhẹ nhàng, cậu nhóc tuổi dậy thì hiếm khi thể hiện dáng vẻ chín chắn của mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play