Dạ Thiên Vấn cũng không biết Nguyệt Vô Thương đến cùng là có chủ ý gì, ngừng lại một chút rồi nói: "Đêm qua thuộc hạ đi ngang qua hồ Hải Mị, trong lúc vô tình nhìn thấy vị Tề cô nương này rơi xuống nước, liền cứu nàng lên."
"Bởi vì lúc ấy sắc trời đã tối, thuộc hạ liền mời nàng đến dịch quán nghỉ tạm. Về sau nghe nói Ma quân phái người tìm kiếm vị cô nương này, thuộc hạ sợ Ma quân lo lắng, ngay trong đêm đưa nàng đến. Thuộc hạ không biết nàng là người của Ma quân, tự ý chủ trương, mong rằng Ma Quân thứ tội..."
Lời nói cẩn thận chặt chẽ, Nguyệt Vô Thương không biết có nghe lọt hay không, cũng không đứng dậy.
Hắn hơi nghiêng đầu cười nhẹ: "Không sao. Ngươi không cần khách khí với ta."
Ánh mắt hắn rốt cuộc cũng dừng lại trên người Tề Lạc Nhi, nhưng ánh mắt nhàn nhạt, không nhìn ra hỉ nộ: "Nàng chỉ là một thị nữ trong nội cung, có điều tính tình khá hợp với ta. Thực ra cũng không có gì. Ngươi cũng biết tính bổn vương nóng nảy. Đồ vật của ta, ta tuyệt đối không cho kẻ khác chạm vào, cho dù chỉ là một con chó con mèo nhỏ bỏ đi, ta cũng sẽ sai người bắt lại..."
Những lời hắn nói, cơ hồ chọc tức Tề Lạc Nhi đến đầy bụng lửa giận!
Tên khốn này lại dám ví nàng như một con vật! Để mặc hắn thích làm gì thì làm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT