Nghĩ đến sau này mình vẫn phải dây dưa với Lý Văn, Từ Thục
Cầm lắc đầu.
Tay vịn vào tường: “Anh nhất định phải bức ép chết mẹ con
chúng tôi mới hài lòng à?”
“Đó là con ruột của tôi, tôi có thể bức chết nó, huống chi
tôi chỉ lấy chút tiền tiêu xài, đối với hai người mà nói thì đâu có khó.”
Mắt Từ Thục Cầm lộ ra tuyệt vọng, Lý Văn chính là một cái
động không đáy, cho ông ta bao nhiêu tiền, cũng không đủ để ông ta tiêu xài.
Ngón tay mảnh khảnh của bà ta nắm chặt lại, hít một hơi thật
sâu, bình tĩnh lại cảm xúc: “Tôi biết rồi, trong một vài ngày, tiền sẽ được
chuyển vào tài khoản của ông.”
Nói xong, không đợi Lý Văn đáp lại, bà ta cúp điện thoại.
...
Bà ta đứng ở hành lang, nhìn bên ngoài mưa phùn, trái tim
tựa như bầu trời u ám này, nặng nề áp lực, bà ta lau nước mắt nơi khóe mắt.
Quay lại và đi vào phòng ăn.
An Tình bưng ly thủy tinh trong suốt, đứng trước cửa sổ
phòng bếp uống nước.
Vừa vặn nghe được Từ Thục Cầm ở đó gọi điện thoại.
Đáy mắt cô gợn sóng, từ lời nói của Từ Thục Cầm, cô đã nhận
được rất nhiều thông tin.
Xem ra thân thế của Tống Triết rất đáng để nghiên cứu.
Cô nâng chén trà lên, đôi môi mỏng khẽ mím, khóe môi đỏ thẫm
dính nước, kiều diễm ướt át.
Lấy điện thoại ra và mở phần mềm bí mật.
Gửi ảnh của Từ Thục Cầm cho Thiên Hữu.
[Giúp tôi điều tra, trước khi Từ Thục Cầm gả cho Tống Nguyên
Minh, đã từng kết giao với ai.]
[Thiên Hữu: Hiểu rồi bà chủ, nhưng mà bà chủ à, cô điều tra
chuyện trước hôn nhân của thím cô làm gì, ai trước khi kết hôn mà chưa từng qua
lại với mấy người bạn trai chứ?]
[An Tình: Bảo anh điều tra thì điều tra đi, nhiều lời vô
nghĩa như vậy, giống như bác gái nơi ủy ban cư trú cứ hỏi đông hỏi tây ấy.]
[Thiên Hữu: ... Bà chủ, miệng của cô vẫn độc địa như mọi khi
nhỉ.]
[An Tình: Tôi thấy anh trước sau như một người thiếu hiểu
biết đấy.]
Thiên Hữu ở đầu dây bên kia nhìn thấy tin nhắn, cười to ra
tiếng, rất kh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.