Khóe miệng anh cong lên một vòng cung lạnh lẽo, anh nghiêng
đầu nhìn An Tình ngồi bên cạnh anh, hiện tại đã đặt tâm trí lên người cô.
An Tình lạnh lùng nhìn hai bố con bọn họ ở đó hát song siêu.
Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Thật xin lỗi, số tiền đó đã
được cháu mua quỹ và cổ phiếu rồi.”
“Cái gì?” Từ Thục Cầm kinh ngạc đứng lên, kinh ngạc nói:
“Nhiều tiền như vậy, đều đầu tư vào cả sao?”
An Tình trầm giọng đáp lại.
Từ Thục Cầm không khống chế được chỉ vào An Tình, nói với
ông cụ Tống: “Bố nhìn con bé đi, nhiều tiền như vậy, toàn bộ đều bị con bé làm
mất hết rồi.”
Ông cụ Tống nhìn An Tình đang tỏ ra bình tĩnh và nói: “Bố đã
đưa tiền cho con bé, tiền kia chính là của con bé, muốn tiêu như thế nào, đó là
tự do của con bé thôi.”
“Bố, bố quá thiên vị rồi.”
Đối với lời chỉ trích của Từ Thục Cầm, ông cụ Tống hoàn toàn
không thèm để ý, quay đầu, không để ý tới bà ta nữa.
Từ Thục Cầm tức giận ngồi xuống, mặt phẫn nộ vặn vẹo.
Ông cụ Hứa nhìn mấy người kh� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.