Hứa Trung không tự chủ được lui về phía sau: “Anh, gần đây ngoại trừ ở Trung y đường ra, em không đi nơi nào khác cả.”

“Em chắc chắn chứ.”

Nghe được giọng nghi ngờ của Hứa Khai, đôi mắt Hứa Trung né tránh, ấp úng: “Em chỉ ra ngoài đi loanh quanh vài vòng thôi.”

Thấy Hứa Trung vẫn không nói thật, Hứa Khai trong cơn giận dữ thiêu đốt: “Anh nghĩ em cần phải thanh minh chuyện này đấy, anh hỏi em, có phải em và vợ mới cưới của Tống Hàn là An Ý đang lén lút hẹn hò hay không?”

“Anh, xem anh nói kìa, lén lút hẹn hò cái gì, em và An Ý là quang minh chính đại hẹn hò đó.”

Nói xong, đôi mắt đào hoa nhướng lên, nháy nháy với Hứa Khai.

Hứa Khai trong nháy mắt cảm thấy vạn tiễn xuyên tâm, xong rồi, xong rồi, nhà họ Hứa sẽ bại trong tay Hứa Trung.

Nếu nhà họ Tống mà biết, đến lúc đó không biết phải nhận lửa giận lôi đình như thế nào nữa.

Cả người anh ta run rẩy vươn tay, chỉ vào Hứa Trung: “Cô ấy đã kết hôn, em lại còn dây dưa không rõ với cô ấy nữa hả?”

Nghe được những lời này, Hứa Trung thoáng cái phản ứng lại, nghĩ đến lời vừa nói, hận không thể đánh vào miệng mình hai cái.

Anh trai anh ta không biết, người gả vào nhà họ Tống là chị gái của An Ý.

Anh ta nâng đôi mắt lên, nghịch ngợm nhìn Hứa Khai: “Chuyện không phải như anh nghĩ đâu.”

Hứa Khai giận dữ gầm lên một tiếng: “Anh tận mắt nhìn thấy hai người ở tiệm bánh ngọt, em còn muốn ngụy biện à?”

Hứa Trung há miệng muốn giải thích, nghĩ đến lời dặn dò của An Ý, nuốt lời muốn nói xuống: “Anh, em còn có việc, em đi trước đây.”

Nói xong, xoay người bỏ chạy.

Hứa Khai nhìn bóng lưng Hứa Trung, lửa giận trong mắt không cách nào ức chế.

Lớn tiếng quát: “Hứa Trung, em quay lại cho anh, sau này giữ kho�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play