An Ý lắc đầu, sự trưởng thành cho cô ấy biết rằng, dựa vào
ai cũng không bằng dựa vào chính mình: “Không sao, chỉ là vào ngày lễ bận rộn
một chút, thời điểm khác vẫn tương đối thoải mái.”
Hứa Trung cầm lấy thìa trong chén, nhẹ nhàng khuấy, mím môi
không nói gì.
“Hà Dĩ San, đây không phải là khuê nữ nhà bà được gả vào nhà
họ Tống sao? Sao bây giờ lại làm việc ở đây?”
An Ý quay đầu lại, nhìn thấy người phụ nữ trung niên ăn mặc
phú quý, trang điểm đậm đứng ở đó, ánh mắt trào phúng nhìn An Ý.
Hà Dĩ San vội vàng đi tới trước, nhìn An Ý mặc đồng phục làm
việc của tiệm bánh ngọt, luống cuống tay chân ngồi đó.
Đôi mắt trang điểm đậm, tràn đầy lửa giận: “Con ở đây làm
gì, nhà họ Tống thiếu ăn, thiếu uống, để con ở đây làm việc hả, mất mặt quá
đi.”
An Ý không nghĩ tới lại gặp Hà Dĩ San ở đây.
Cô ấy há miệng, không biết nên nói như thế nào, ngón tay
trắng nõn, nắm chặt mép quần áo.
Hà Dĩ San lộ vẻ xấu hổ, bình thường những người vợ giàu có
coi thường bà ta, sau khi biết An Ý gả cho người nắm quyền nhà họ Tống, bọn họ
bắt đầu chậm rãi liên lạc với bà ta.
Hôm nay cố ý hẹn bà ta ra ngoài, cùng nhau uống trà chiều.
“Bà là ai!” Hứa Trung bỏ lại thìa trong tay, trên mặt thanh
tú mang theo nụ cười xấu xa, thanh âm lộ ra sự sắc bén.
Hà Dĩ San đã gặp Hứa Trung một lần ở biệt thự nhà họ Cao,
biết anh ta là người của Trung y đường, kiềm chế cảm xúc: “Tôi là mẹ của An Ý.”
Nói xong, bà ta nhìn thấy hai người ngồi cùng một cái bàn,
khoảng cách rất gần, nhìn qua giống như là một đôi tình nhân đang hẹn hò.
“Còn nữa, con gái tôi đã kết hôn, xin cậu sau này giữ khoảng
cách với con bé một chút.”
Hứa Trung đột nhiên đứng lên, giương đôi mắt phượng đỏ rực,
tràn đầy lửa giận: “Đó là chuyện của t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.