[... Bà chủ, cô có phải là con gái ruột của bà ta không
vậy?] [Chắc chắn là không hề giả.] Thiên Hữu ở đầu dây bên kia, nhìn thấy An Tình đối xử lãnh
khốc vô tình với mẹ ruột của mình như vậy, anh ấy không nói nên lời. [Bà chủ chính là bà chủ, tuyệt đối không thay đổi tính tình
như lúc ở chiến khu.] An Tình quay đầu lại, liền tắt điện thoại di động. Ngón tay lướt lên máy tính, thiết kế bản vẽ phòng nghiên cứu
dược phẩm, những ngày kế tiếp, An Tình hầu như ngày nào cũng ở lại công ty. Nhìn phòng nghiên cứu dược phẩm từng chút một được xây dựng,
An Tình lắp ráp tất cả các dụng cụ cần thiết. Tống Hàn ngồi ở trước bàn ăn, nhìn thức ăn trước mặt đầy đủ
hương vị mà không thấy thèm ăn chút nào. Hỏi người giúp việc bên cạnh: “Buổi sáng thiếu phu nhân đi
ra ngoài khi nào vậy?” “Còn chưa sáng thiếu phu nhân đã ra ngoài rồi ạ.” Tống Hàn buông đũa trong tay xuống: “Vậy tối hôm qua cô ấy
trở về khi nào?” Người giúp việc do dự nói: “Hình như nửa đêm mới trở về ạ.” Gần đây một công ty trực thuộc tập đoàn Tống thị đã sáp nhập
với một công ty khác, anh bận việc này, ngày nào cũng đi sớm về muộn, cũng
không gặp An Tình: “Gần đây thiếu phu nhân đều như vậy à?” “Vâng, cũng giống như thiếu gia, mỗi ngày đều đi sớm về
khuya.” Tống Hàn nhíu mày: “Có biết mỗi ngày thiếu phu nhân bận rộn
cái gì không?” “Thiếu gia, tôi chỉ là giúp việc nhà họ Tống, làm sao có thể
quản thiếu phu nhân được.” Tống Hàn phất phất tay: “Được rồi, tôi bi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.