An Ý hiểu rõ gật đầu. Hứa Khai ở một bên thở phào nhẹ nhõm, gánh nặng trong lòng
như được dỡ xuống, cảm thấy thoải mái chưa từng có, chỉ cần Hứa Trung không
cùng vợ Tống Hàn dây dưa là được rồi. Anh ta không có ý kiến gì với Hứa Trung nữa. Nghe thấy y tá bên ngoài gọi tên anh ta, anh ta đứng lên:
“Bây giờ còn sớm, Hứa Trung em đưa An Ý đến Trung y đường đi dạo đi, anh đi
thăm bệnh nhân đã.” Nói xong, mặc áo blouse trắng vội vàng đi ra ngoài. An Ý nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn thấy bệnh nhân và người nhà
lui tới trong bệnh viện, nói với Hứa Trung: “Bệnh nhân đến nhà anh còn rất
nhiều nhỉ.” “Y thuật của ông nội và anh trai anh rất có tiếng ở thủ đô,
bệnh nhân tới tìm bọn họ tự nhiên nối liền không dứt.” “Còn anh thì sao? Không có bệnh nhân nào đến gặp anh sao?” Hứa Trung sửng sốt, anh ta cũng không muốn lưu lại hình ảnh
xấu ở trong lòng An Ý, nhưng nghĩ đến bệnh nhân đến tìm anh ta quả thật rất ít
ỏi, ánh mắt nhìn An Ý có chút chột dạ: “Sao vậy được, đương nhiên có bệnh nhân
tới tìm anh rồi.” “Nhưng em thấy anh mỗi ngày đều không có việc gì làm mà.” Trên mặt Hứa Trung có chút lúng túng, miệng ngoan cố không
thừa nhận: “Em chưa thấy lúc anh làm việc đó thôi.” Nhìn thấy bộ dáng kiêu ngạo của anh ta, An Ý không tiếp tục
đề tài này, nắm lấy tay anh ta: “Anh dẫn em đi dạo một vòng đi!” Cao Hoa Vinh nhìn phiếu thuế trong tay, đáy lòng nhịn không
được phát lạnh, tiền phạt khổng lồ như vậy, ông ta có móc sạch tài sản cũng
không có nhiều tiền như vậy. Cơ quan thuế chỉ cho ông ta một tuần để gom tiền. Để phát triển chip, ông ta đã nợ rất nhiều tiền, ai sẽ cho
ông ta vay tiền đây. Ông ta ngồi đó với khuôn mặt buồn bã. Thấy vậy, Hà Dĩ San đi đến bên cạnh Cao Hoa Vinh rồi ngồi
xuống: “Sao thế, trong chuyện làm ăn gặp phải chuyện gì à?” Cao Hoa Vinh im lặng, khàn giọng: “Cục thuế yêu cầu tôi nộp
đủ tiền phạt trong vòng một tuần.” “Cục thuế cũng không phải là lần đầu tiên đến công ty, nên
giao thì giao thôi.” Nghe giọng điệu thoải mái của Hà Dĩ San, Cao Hoa Vinh biết
bà ta còn không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. “Lần này tiền phạt không phải là một khoản tiền nhỏ.” Hà Dĩ San không thèm để ý hỏi: ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.