Bên ngoài yên tĩnh, không có tiếng nói. Phương Thanh Chỉ không bật đèn chính lên, chỉ bật một chiếc đèn sàn gần đó, ánh đèn có màu vàng dịu dàng nhàn nhạt. Giống như một chiếc đèn mà người đi đường ngẩng đầu ở dưới lầu tiểu khu có thể nhìn thấy.
Lần này bánh mì nướng vô cùng giòn, Phương Thanh Chỉ vốn định cầm dao cắt hai phần, lại mơ hồ cảm thấy hình ảnh như vậy không đẹp, lại tự mình bưng đưa cho Trần Tu Trạch.
Trần Tu Trạch nói: “Thanh Chỉ.”
Phương Thanh Chỉ đưa cho anh: “Ăn trước đã, đều là của anh đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT