Phương Thanh Chỉ nói: “Anh không cần chuyển đề tài, Trần Tu Trạch.”
Cô nghiêm túc gọi tên anh: “Hai chuyện này không giống nhau.”
Trên đầu cô vẫn đeo cà vạt của Trần Tu Trạch, sau khi tháo cà vạt lụa cho cô, Trần Tu Trạch cởi bỏ hai nút áo sơ mi, một vết sẹo như ẩn như hiện, bên cạnh là vết thương được khâu lại dữ tợn như chân rết. Anh có rất nhiều vết thương tương tự, được xử lý qua loa, ẩn dưới bộ vest và đôi giày da.
Phương Thanh Chỉ nói: “Anh cũng nghe bác sĩ nói rồi mà, khuyên là em nên giữ tâm trạng vui vẻ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT