“Không phải, Tống đại nhân sao lời này lại kỳ lạ vậy chứ?” Thẩm Du nhíu mày: “ Thán Muội muội ta sức lớn không sai nhưng cũng là do từ nhỏ đi đốn củi mà ra. Ngài cũng nhìn thấy Nguyễn cô nương rồi tay nhỏ chân nhỏ nhất định là tiểu cô nương trói gà không chặt.”
Tống Phục Viễn nhìn dáng vẻ phản bác của nàng thật sự rất đáng yêu, không nhìn được cười to: “Tống mỗ chẳng qua chỉ nói đùa với ngươi một chút, ngươi còn thật sự coi là thật!”
Thẩm Du bĩu môi, trong lòng đột nhiên giận dỗi, quay mặt đi không nhìn hắn.
Nhìn thấy dáng vẻ Thẩm bộ khoái cau mày, Văn Nghiệp đứng xem kịch hồi lâu cuối cùng cũng mở miệng: “Tính tình đại nhân nhà ta từ nhỏ đã như vậy, những lời vừa nói ở Hương Trà quán cũng chỉ là diễn kịch mà thôi.”
“Diễn kịch thì một mình diễn đi, vì sao nhất định phải bắt ta ở lại đó, để mình ta ở đó cứ như một đứa ngốc!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT