Tác phẩm: Độc Chiếm Nàng - 独占她 (Tên cũ: Tận Tình)
Tác giả: Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử - 讨酒的叫花子
Editor: Thượng Chi Phong
Chương 54:
Sau khi Thẩm Đường trở lại thành phố C, không chỉ một lần đi gặp ba mẹ Nguyên gia.
Tuy rằng đó không phải là một quá trình dễ dàng cho lắm, nhưng nhìn chung cũng không quá tệ. Hai ông bà lão khá là cố chấp, ban đầu họ không muốn gặp em ấy, là em ấy chủ động tìm tới đại viện.
Buổi chiều ngày đó hai ông bà đều ở nhà, Thẩm Đường nhấc theo đồ vật này nọ tới cửa, em ấy có chìa khóa nhà Nguyên gia, trước kia Dương Hà Anh đã đưa em ấy.
Hai ông bà lão không trách mắng em ấy, cũng chưa nói lời nào quá đáng, chỉ là không muốn nói tới mặt mà thôi, cảm thấy không cần thiết.
Thẩm Đường cũng không có ý định giải thích, không định lấy cảm tình ra để lay động họ, sau khi đi tới đó cũng không nhắc tới Nguyên Nhược, chỉ là đi xem một chút, giống như trước đây, chỉ là thăm hỏi bọn họ.
Đạo lý tất cả mọi người đều hiểu, nói nhiều quá thì phản tác dụng. Hai người già bọn họ sống hơn nửa đời người, tư tưởng cùng quan niệm đã cố định bao nhiêu lâu rồi, không phải mấy câu nói là có thể thay đổi, điều này là không thực tế.
Thẩm Đường chỉ ở Nguyên gia hơn mười phút, vừa vào cửa nhìn thấy hai ông bà lão liền giải thích mục đích đến đây của mình, đã lâu em ấy không gặp họ, có kỳ nghỉ liền quay trở về thăm.
Em ấy lấy thân phận hậu bối Thẩm gia để tới, không phải là thân phận người yêu của Nguyên Nhược, không có bất kỳ ý tứ gì khác, chỉ là tới thăm mà thôi.
Hai người già bọn họ không chấp nhận phần tâm ý này, nhưng họ không nói gì nặng lời.
Nguyên Lợi Hòa đưa Thẩm Đường ra ngoài, bất đắc dĩ nói: "Đi đi, đừng đến nữa".
Hai người họ cũng không phải là kiểu phụ huynh thô bạo khóc lóc om sòm, cho dù là lúc này thì cũng tương đối bình tĩnh, không nổi nóng, sẽ không trách cứ bất luận kẻ nào.
Thẩm Đường rời đi, sau khi về nhà cũng không nói cho Nguyên Nhược biết những chuyện này, tạm thời không đề cập tới, dự định đợi mấy ngày sau mới nói.
Hai ngày sau, em ấy lại đi tới đại viện.
Hai người già vẫn là thái độ kia, không giao lưu cũng không chấp nhận, bọn họ cứ để em ấy rời đi, không có cãi vã gì cả, chỉ hy vọng em ấy có thể tỉnh táo lại.
Dương Hà Anh một bên đem em ấy đẩy ra ngoài, một bên nói: "Con còn nhỏ không hiểu đâu, sau này đừng đến đây nữa."
Những người ở độ tuổi sáu mươi, bảy mươi có quan niệm rất khác với thế hệ trẻ, môi trường sinh sống và trưởng thành một đời của họ rất khác so với thế hệ hiện tại, nếu không phải là con gái của mình, Dương Hà Anh cùng Nguyên Lợi Hòa căn bản sẽ không biết cái gì gọi là đồng tính luyến ái.
Họ đã bị ảnh hưởng bởi cái gọi là tam quan đúng đắn trong suốt nhiều năm qua, vì vậy khi họ nghĩ về chuyện này sẽ không giống với suy nghĩ của bọn người Nguyên Nhược. Tỷ như bọn họ bây giờ có thể tiếp nhận xu hướng tính dục của Nguyên Nhược nhưng lại không thể tiếp nhận Thẩm Đường.
Có thể người khác không hiểu suy nghĩ đó, không hiểu tại sao lại đối xử khác nhau như vậy nhưng mà đối với hai vợ chồng già bọn họ mà nói, sự khác biệt là quá lớn.
Nguyên Nhược có thể được chấp nhận trở thành người đồng tính luyến ái bởi vì phía sau cô có cha mẹ, có anh trai, còn có bọn người Nguyên Ngải Ninh, tương lai cô già đi hoặc là đau ốm gì đó, những người này cũng có thể đứng ở sau lưng giúp cô. Đồng thời, nhìn từ một góc độ khác, theo quan điểm truyền thừa nối dõi mà cân nhắc, Nguyên Nhược cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến đại gia đình này.
Nhưng Thẩm Đường thì khác, em ấy là người duy nhất còn lại trong Thẩm gia, nếu em ấy không đi con đường như bao người thì Thẩm gia nguy mất.
Mặc dù Nguyên gia bên này đem Thẩm Đường xem là người nhà mà đối xử như là đối với Nguyên Nhược vậy, nhưng rốt cuộc vẫn có chút ít điểm khác biệt.
Sự khác biệt là gì?
Là kế thừa, nối dõi.
Nguyên Nhược và Thẩm Đường, họ lớn lên trong thời đại mới, từ nhỏ đến lớn trưởng thành trong môi trường khá là cởi mở, đối với họ mà nói, kiểu nối dõi tông đường này là chuyện không quan trọng lắm, có cũng được mà không có cũng không sao, không cần quan tâm nhiều như vậy. Hơn nữa, trong thời đại phát triển nhanh chóng như bây giờ, nếu thực sự muốn tạo thành một gia đình có những đứa trẻ thì tự mình sinh ra hoặc nhận con nuôi cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn.
Nhưng đối với cặp vợ chồng già bọn họ mà nói, điều đó đi ngược lại với quan niệm mà họ đã chấp nhận bao lâu nay, nó không phải là sự tiếp nối kế thừa theo quan niệm truyền thống. Thẩm Đường mà là người đồng tính vậy thì Thẩm gia liền tuyệt tự rồi.