Người của Hợp Hoan Tông lắc đầu lia lịa, hoảng hốt lùi về phía sau.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Ngại quá, trễ rồi!”
Anh bước lên, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục di chuyển, một tia kiếm quang đỏ như máu quét ngang.
Nháy mắt hàng chục người đã nở rộ thành đóa hoa máu.
Chúng chui vào cơ thể Diệp Bắc Minh.
Phu nhân Hợp Hoan sợ hãi quỳ gối cầu xin: ‘Long tích của cậu ta nổ tung hết rồi mà còn có thực lực đáng sợ vậy sao!’
Phu nhân Hợp Hoan bò tới như một con chó hèn mọn: “Cậu Diệp... cậu Diệp... đại nhân...”
“Đại nhân, cậu thấy tôi có đẹp không!”
Phu nhân Hợp Hoan uốn éo bày ra động tác quyến rũ, chớp mi nói: “Cầu xin cậu đừng giết tôi, tư thế gì tôi cũng chơi được hết!”
“Chỉ cần cậu không giết tôi, muốn chơi tôi kiểu gì cũng được!”
Nhan Như Ngọc và Diệp Tiêu Tiêu đỏ mặt.
Khinh thường nhìn phu nhân Hợp Hoan.
Đồng thời, các cô cũng lo rằng Diệp Bắc Minh không cưỡng lại nổi sự hấp dẫn ấy.
“Đại nhân ơi, chỉ cần cậu tha cho tôi một mạng, tôi sẽ...”
Diệp Bắc Minh thờ ơ vung kiếm lên.
Phụt!
Phu nhân Hợp Hoan nở rộ thành đóa hồng đỏ thẫm.
Đế Giang nhìn anh bằng ánh mắt đầy phức tạp: “Cảm tạ ơn cứu mạng của cậu Diệp, từ nay về sau, nhà họ Đế...”
Diệp Bắc Minh như không nghe thấy mà chỉ xoay người đi luôn.
Đế Giang ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng của Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, tôi sai rồi!”
“Nhà họ Đế sai rồi, nhà họ Đế không nên kinh thường cậu Diệp!”
Ông ta quỳ gối, liên tục dập đầu.
Diệp Bắc Minh không hề dừng bước, rồi từ từ khuất bóng phía cuối con đường.
Đế Giang vô cùng hối hận: “Là ông có mắt không tròng, Khởi La à, ông Ba nhận kết cục này!”
“Là do bản thân xứng đáng, cháu đừng nên học theo ông Ba nhé!”
Nước mắt Đế Khởi La chảy ròng ròng: “Ông Ba, ông đừng nói nữa”.
“Chỗ cháu còn đan dược, ông ăn rồi sẽ tốt lên thôi!”
Đế Giang cười u sầu: “Vô dụng thôi, đan điền của ông đã bị hủy rồi!”
“Lục phủ ngũ tạng cũng vỡ hết, trừ phi cậu Diệp ra tay cứu nếu không ông phải chết!”
Đế Khởi La đứng dậy: “Để cháu đi cầu xin cậu ta!”
“Không cần!”
Đế Giang lắc đầu, giữ chặt Đế Khởi La: “Ông đã không còn mặt mũi cầu xin cậu Diệp rồi!”
“Khởi La, là do ông Ba vô dụng, không thể bảo vệ cháu an toàn!”
“Bây giờ cháu nhanh chóng đuổi theo đi, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải đi theo cậu Diệp!”
“Trong thần miếu rất nguy hiểm, chỉ có cách đi theo cậu Diệp mới có thể giữ mạng!”
“Ông Ba, cháu không đi!”
Đế Khởi La đau thương lắc đầu.
Sột soạt!
Đế Giang rút một con dao ra kề lên yết hầu mình: “Nếu cháu không đi, ông Ba chết ngay cho cháu xem!”
Nghe vậy, Đế Khởi La biến sắc: “Ông Ba...”
“Đi!”