Hai ngọn lửa đồng thời thiêu đốt.  

 

 

Một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ xuất hiện!  

 

Trên người Diệp Bắc Minh bốc cháy lên hai loại lửa một đỏ một xanh, hoàn toàn bao phủ anh!  

 

Trong nháy mắt, quần áo hóa thành tro bụi!  

 

"Anh Diệp!"  

 

Tần Mộc Dao và Mạc Ninh Nhi cực kỳ sợ hãi.  

 

Nhưng chỉ một giây sau, Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng lớn: "Thu!"  

 

Vù!  

 

Hai loại lửa một đỏ một xanh đồng thời dập tắt, ngưng tụ thành hai đóa hoa sen hoa sen giữa hai tay anh.  

 

Một tiếng hét vang lên!  

 

"Á...", hai cô gái che mắt, quay người, đưa lưng về phía Diệp Bắc Minh.  

 

...  

 

Cùng lúc đó, mấy ngàn mét ngoài xa.  

 

Lý Vân Phi nhìn chằm chằm một cái gương đồng cổ xưa, sắc mặt cực kỳ xuất sắc: "Phần Thiên Chi Diễm, lãnh hỏa Huyền Minh!"  

 

"Tên này lại có được hai loại dị hỏa!"  

 

"Có được thực lực đủ để chém giết Chí Tôn, lại mang hai loại dị hỏa!"  

 

"Diệp Bắc Minh, cậu giấu giếm sâu thật đấy!  

 

...  

 

"Thánh Cảnh? Ha hả, cậu cho rằng tôi sẽ tin tưởng đây là thực lực chân chính của cậu sao?"  

 

Vù!  

 

Lý Vân Phi khoát tay, một ngọn lửa màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay!  

 

Đôi mắt hắn ta vô cùng nóng bỏng, nắm chặt bàn tay, ngọn lửa màu đen biến mất!  

 

"Hai loại dị hỏa sớm muộn gì cũng là của tôi!"  

 

Bóng dáng hắn ta nhanh chóng biến mất.  

 

...  

 

Trong sơn cốc, Diệp Bắc Minh thay một bộ quần áo mới tinh.  

 

Lúc ấy, Tần Mộc Dao và Mạc Ninh Nhi mới mang gương mặt xinh đẹp đỏ ửng đi tới: "Cảm ơn ân cứu mạnh của anh Diệp!"  

 

Diệp Bắc Minh kiểm tra lại tình trạng thương tích của Nam Cung Uyển.  

 

Anh phát hiện ngoài việc cô ấy vẫn hôn mê bất tỉnh ra thì không còn nguy hiểm gì đến tính mạng nữa.  

 

Tần Mộc Dao nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh, đầy bụng nghi hoặc.  

 

Cuối cùng, Tần Mộc Dao hít sâu một hơi, hỏi: "Anh Diệp, rốt cuộc anh có lai lịch ra sao?"  

 

"Anh lấy được Phần Thiên Chi Diễm từ chỗ nào?"  

 

"Còn cả Quỷ Môn Thập Tam Châm, sư phụ của anh là ai?"  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng quét mắt nhìn Tần Mộc Dao.  

 

Đang muốn nói chuyện.  

 

 

Chợt trong lòng khẽ động, con ngươi lạnh như băng của anh nhìn về đêm tối nơi xa: "Lại có người tới!"  

 

 

Qua mấy hô hấp.  

 

 

Vèo!  

 

 

Hơn mười bóng người bay đến như sao băng.  

 

 

Khí thế vô cùng kinh người!  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play