“Có thể nha, hiện tại chúng tôi cũng đang sắp xếp lại đồ dùng mà thôi, không có gì là không thể nhìn thấy.”
“Mời vào đi. Ngày hôm qua ba mẹ tôi cũng tới, bọn họ rất tò mò ký túc xá của tôi trông như thế nào.”
“Cảm ơn mọi người.” Diệp Kiều cười, cảm thấy bạn cùng phòng của cô khá thân thiện.
Cô đi ra ngoài, gọi nhóm người Lục Thừa đi vào bên trong, đồng thời giới thiệu họ với những người bạn cùng phòng.
Trương Thúy Thúy và Lục Kiến Quốc chỉ nhìn xung quanh cửa và rời đi ngay sau khi thỏa mãn trí tò mò.
Lục Thừa ôm Châu Châu trong lòng đi đến bên giường của Diệp Kiều.
Diệp Kiều đến muộn, nếu cô muốn một chiếc giường ngủ tốt thì chắc chắn sẽ không còn, hiện tại chỉ còn trống chiếc giường ngủ ở giữa bên phải.
Lục Thừa cao nhìn thoáng qua thảm lót chân, cảm thấy rằng nó khá sạch sẽ.
Chu Đình Đình cười và nói: “Ngày hôm qua tôi cũng đã lau dọn giường cho bạn rồi.”
Diệp Kiều đưa tay chạm vào nó, không có hạt bụi nào cả, vì vậy cô không cần phải lau nó, cười nói: “Thật sạch! Xem ra tôi có thể trực tiếp trải chiếu đơn lên rồi.”
Vẻ mặt của Chu Đình Đình càng vui vẻ hơn: “Kiều Kiều, lát nữa cậu có định lau bàn không? Nước sôi t
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.