"Trước đây, chồng của tôi làm việc trong một vài dự án quan trọng. Quốc gia nói sẽ thưởng cho anh ấy, nhưng anh ấy từ chối và đổi thành nhà."
Diệp Kiều cười cười, không nói thêm gì nữa, nếu bây giờ cô nói thêm nữa sẽ giống như là cô đang khoe khoang.
"Là vậy sao?” Tần Ngọc Bình đột nhiên bừng tỉnh, trong lòng vô cùng hâm mộ. “Chồng của cô thật giỏi.”
Nghe xong đáp án mình muốn biết, lúc này, Tần Đại Ngọc mới trả lời vấn đề trước đó Diệp Kiều hỏi: "Thật ra, bây giờ ai cũng thiếu tiền, có người trong tay có rất nhiều tem phiếu nhưng lại không đủ tiền cho nên chỉ có thể giữ lại chúng. Cô có thể đến ngõ phía Bắc xem thử, bọn họ là công nhân cũ của nhà máy dệt, ở thủ đô, nhà máy dệt có tiếng lương thấp nhưng tem phiếu lại nhiều.”
Diệp Kiều nhìn theo hướng cô ấy chỉ: "Phía Bắc."
Haha, cô là người miền Nam, mới đến đây nên cô vẫn chưa phân biệt được đông tây nam bắc.
Đợi Lục Thừa trở về rồi tính, dù sao cũng không vội.
Đến giờ ăn trưa, Diệp Kiều ra ngoài gọi con gái trở về. Vừa đưa Châu Châu về đến nhà, Diệp Kiều liền ngửi thấy mùi thịt: “Mẹ, mẹ đã về rồi sao?”
“Kiều Kiều, trưa nay chúng ta ăn món mỳ trộn thịt lợn thái sợi nhé.” Trương Thúy Thúy nhoài người ra khỏi bếp cười nói
“Vâng, con đưa Châu Châu đi thay quần áo trước, con bé chạy cả buổi sáng, quần áo đều ướt hết cả rồi.”
Sau khi vào phòng, Diệp Kiều cởi hết quần áo trên người Châu Châu ra, cô dùng nước âm lau người cho con gái, rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ cho Châu Châu, sau đó dẫn con gái đến sảnh chính ăn cơm.
Lục Kiến Quốc và Trương Thuý Thuý đang đợi trong sảnh chính.
"Châu Châu, sáng nay chơi có vui không? Bà ở đây cũng có thể nghe thấy tiếng cười của cháu truyền đến từ phía bên kia."
Trương Thuý Thuý lấy một thìa lớn cà tím với thịt băm tưới lên mì cho Châu Châu, sau đó mỉm cười đưa cái bát nhỏ dành riêng cho Châu Châu đặt trước mặt cô bé.
Châu Châu khéo léo
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.